Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Hồng Tố”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi Thẻ: Trình soạn thảo mã nguồn 2017 |
||
Dòng 6:
| cỡ hình =
| ghi chú hình =
|
| tên đầy đủ = '''Nguyễn Phúc Hồng Tố'''<br>阮福洪傃
| kiểu tên đầy đủ = Tên húy
| sinh = [[25 tháng 10]] năm [[1834]]
| mất = [[18 tháng 9]] năm [[1922]] (88 tuổi)
Hàng 29 ⟶ 25:
Năm Thiệu Trị thứ 6 ([[1846]]), tháng giêng, vua cho triệu các hoàng tử và hoàng đệ 10 người chưa được phong tước vào làm thơ ở điện Đông Các<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 6, tr.818</ref>. Bảy người trong số đó là các hoàng tử Hồng Tố, [[Nguyễn Phúc Hồng Phó|Hồng Phó]], [[Nguyễn Phúc Hồng Y|Hồng Y]], [[Nguyễn Phúc Hồng Hưu|Hồng Hưu]] và các hoàng đệ [[Nguyễn Phúc Miên Tằng|Miên Tằng]], [[Nguyễn Phúc Miên Kiền|Miên Kiền]], [[Nguyễn Phúc Miên Lâm|Miên Lâm]] đều trúng cách. Tháng 3 (âm lịch) năm đó, vua phong tước ban thưởng cho cả 7 hoàng thân được trúng cách, hoàng tử Hồng Tố được phong làm '''Hoằng Trị Quận công''' (弘治郡公)<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 6, tr.846</ref>.
Năm [[Tự Đức]] thứ 3 ([[1850]]), thầy học của các hoàng thân là [[Võ Xuân Cẩn]], đồng thời là cha vợ của vua, dâng sớ nói: “''Các hoàng thân phần nhiều chỉ thích chơi đùa, không đến nghe giảng''”. Vua sai [[phủ Tôn Nhân]] xét duyệt thì 4 hoàng thân là [[Nguyễn Phúc Miên Sạ|Miên Sạ]] (hoàng tử thứ 49 của [[Minh Mạng]]), [[Nguyễn Phúc Hồng Y|Hồng Y]] (hoàng tử thứ tư của Thiệu Trị), Hồng Tố và [[Nguyễn Phúc Hồng Truyền|Hồng Truyền]] (hoàng tử thứ 12 của Thiệu Trị) đều chỉ đến nghe giảng có 4 ngày, nên bị phạt lương 3 tháng<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 7, tr.164</ref>. Một số hoàng thân khác cũng bị phạt lương vì việc này.
Năm [[Tự Đức]] thứ 31 ([[1878]]), vua anh gia phong cho ông làm '''Nghi Quốc công''' (宜國公)<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 8, tr.270</ref>.
Hàng 39 ⟶ 35:
Quốc công Hồng Tố mất ngày 27 tháng 7 (âm lịch) năm [[Nhâm Tuất]] ([[1922]]) dưới thời vua [[Khải Định]], hưởng thọ 89 tuổi, được truy phong làm '''Hoằng Trị vương''' (弘治王)<ref name=":0">''Nguyễn Phúc tộc thế phả'', tr.353</ref>. Ông là hoàng tử sống thọ nhất trong số những vị hoàng tử con vua [[Thiệu Trị]]. Mộ của ông được táng ở làng Dương Xuân, (thuộc [[Hương Thủy]], tỉnh [[Thừa Thiên]]), phủ thờ dựng ở [[Phú Cát]].
Hoằng Trị vương có tất cả 4 người con trai và 10 người con gái<ref name=":0" />. Ông được ban cho bộ chữ ''Võng'' (网) để đặt tên cho các con cháu trong phòng<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 7, tr.216</ref>. Công tử Ưng Thự ([[1859]] – ?), con trai trưởng của ông với thứ thất Trương Phúc Thị Đào<ref name=":1">''Đại Nam thực lục'', tập 7, tr.1310</ref>, tập phong làm ''Hoằng Trị Quận công'' năm [[1910]]. Thứ thất Trương Phúc thị là con gái của viên quan tên Trương Phúc Phú, nguyên quán ở [[Thanh Hóa]]<ref name=":1" />.
== Tham khảo ==
Hàng 45 ⟶ 41:
* [[Quốc sử quán triều Nguyễn]] (2006), ''[[Đại Nam liệt truyện]] chính biên'', Tổ Phiên dịch [[Viện Sử học]] dịch, Nhà xuất bản Thuận Hóa
* [[Quốc sử quán triều Nguyễn]] (2006), ''[[Đại Nam thực lục]] chính biên'', Tổ Phiên dịch [[Viện Sử học]] dịch, Nhà xuất bản Giáo dục
* [[Quốc sử quán triều Nguyễn]] (2012), ''[[Đại Nam thực lục]] Chính biên Đệ lục kỷ phụ biên'', Cao Tự Thanh dịch, Nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ
== Chú thích ==
|