Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Súng máy hạng nặng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 4:
'''Súng máy hạng nặng''' (thuật ngữ tiếng Anh: '''''H'''eavy '''m'''achine '''g'''un'' - '''HMG''') là loại lớn nhất trong các loại súng máy. Được công nhận trong hai giai đoạn phát riêng biệt. Ban đầu, thuật ngữ này dùng để chỉ thế hệ đầu tiên của súng máy được sử dụng rộng rãi trong [[chiến tranh thế giới thứ nhất|thế chiến thứ nhất]]. Chúng thường bắn các loại đạn súng trường tiêu chuẩn (thường là 7.62mm). Nó có đặc trưng là có khối lượng nặng và cấu tạo rất chắc chắn, bệ chống phức tạp, có hệ thống làm mát bằng chất lỏng để có thể duy trì mật độ bắn phòng thủ dày đặc và liên tục với độ chính xác rất cao, tuy nhiên đổi lại là loại súng này rất nặng và cồng kềnh để có thể di chuyển một cách cơ động. Dù vậy từ "heavy" cũng để chỉ việc loại vũ khí này có thể bắn liên thanh liên tiếp với mật độ dày đặc chứ không phải bắn từng loạt liên thanh. Hệ thống vũ khí này có thể được minh họa tốt nhất với khẩu [[súng máy Maxim]], được [[Hiram Maxim]], một người Anh gốc Mỹ phát minh vào năm [[1884]]. Súng máy Maxim với ba biến thể chính: [[MG 08]] (của Đức, được quân đội Đức đưa vào sử dụng năm [[1908]]), [[PM M1910]] (của Nga, được quân đội Nga sử dụng từ năm [[1910]]) và [[Súng máy Vickers]] (của Anh, được quân đội Anh đưa vào sử dụng từ năm [[1913]]). Ba biến thể này nhìn thấy sử dụng rộng rãi trong [[Thế chiến 1]].
 
Từ năm [[1939]] trở đi thì thuật ngữ "súng máy hạng nặng" là để nói về loại súng máy sử dụng đạn cỡ lớn (thường là 12.7 mm, sau này có thêm cả 14,5mm) mà đi tiên phong chính là khẩu [[Browning M2]] do nhà thiết kế vũ khí huyền thoại người Mỹ [[John Browning]] nghiên cứu thiết kế từ năm [[1917]] đến năm [[1921]] cho [[quân đội Mỹ]]. Khẩu M2 được nhà thiết kế John Browning thiết kế để tăng phạm vi hoạt động, khả năng xuyên thủng và phá hủy đối với các phương tiện cơ giới, nhà cửa, máy bay cũng như các công sự. Nó vượt trội hơn hẳn các loại đạn súng trường được sử dụng bởi các [[súng máy hạng trung]] hay [[súng máy đa chức năng]]. Về khía cạnh này thì từ "heavy" dùng để chỉ loại súng có sức công phá lớn và tầm hoạt động vượt trội hơn nhiều so với các loại súng sử dụng loại đạn súng trường hạng trung. [[Browning M2]] được sử dụng rộng rãi với việc gắn trên các xe cơ giới (xe tăng [[M4 Sherman]], [[M24 Chaffee]], Xe bán tải M3, Xe M8 Greyhound,...) hay máy bay của Hoa Kỳ trong [[Thế chiến 2]]. Một khẩu súng máy hạng nặng khác nổi tiếng không kém phần M2 Browning của Mỹ chính là [[DShK]] của [[Liên Xô]]. DShK sử dụng loại đạn [[12.7x108mm]]. Khẩu [[Maschinengewehr 42|MG-42]] của Đức cũng được sử dụng khá nhiều trong bộ binh nhưng sức công phá của nó đối với xe cơ giới và độ chắc chắn của nó thấp hơn nhiều so với khẩu [[Browning M2]] đã được ghi nhận và phản ánh bởi chính các binh lính Đức sau [[ngày D-Day]]. Việc cần thiết phát triển các loại súng máy có nòng cỡ lớn để sử dụng các loại đạn công phá khiến cho việc cố gắng kết nối việc sản xuất các loại súng chuyên chống bộ binh và các loại súng chuyên công phá được đẩy mạnh cùng một lúc, loại vũ khí này sau đó được phổ biến và ngày càng đại hóa. Hầu hết các quốc gia trên thế giới đều đã cố gắng tự sản xuất hay đặt mua cho riêng mình một vài loại súng máy hạng nặng.
 
Theo tiêu chuẩn hiện nay các súng máy sử dụng loại đạn dưới 12 mm sẽ được gọi là [[súng máy hạng trung]] trong khi các loại từ 20 mm trở lên thì thường gọi là [[autocannon]] thay vì là HMG.