Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Văn minh cổ Babylon”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 224:
[[Đai Hoàng Đạo|Cung hoàng đạo]] là một phát minh của người Babylon thời cổ đại.<ref>Holden, James Herschel, 1996. A History of Horoscopic Astrology. AFA. <nowiki>ISBN 978-0-86690-463-6</nowiki>, tr. 1</ref> Có nhiêu văn bản chữ hình nêm ghi chép về các quan sát nhật thực gốc của người Lưỡng Hà.
Đến thời Tân Babylon, trong số các ngành khoa học, [[thiên văn học]] và [[chiêm tinh học]] vẫn chiếm một vị trí danh giá trong xã hội.{{Sfn|Chisholm|1911|p=107}} [[Thiên văn học Babylon]] là nền tảng cho [[thiên văn học Hy Lạp cổ đại]], [[Thiên văn học Ấn Độ|thiên văn học cổ điển Ấn Độ]], Sasan, [[Đế quốc Đông La Mã|Byzantine]] và Syria, thiên văn học Hồi giáo thời trung cổ, và thiên văn học ở [[Trung Á]] và [[Tây Âu]].{{Sfn|Chisholm|1911|p=107}}
Trong thế kỷ thứ 8 và 7 TCN, các nhà thiên văn học Babylon đã phát triển một hướng tiếp cận mới đối với thiên văn học. Họ bắt đầu nghiên cứu [[triết học]] về bản chất lý tưởng của [[vũ trụ]] sơ [[Vũ trụ|khai]] và sử dụng logic nội tại trong hệ thống hành tinh dự đoán của họ. Đây là một đóng góp quan trọng cho thiên văn học và [[triết học khoa học]], một số học giả đã gọi phương pháp mới này là cuộc cách mạng khoa học đầu tiên.<ref name="Brown">D. Brown (2000), ''Mesopotamian Planetary Astronomy-Astrology'', Styx Publications, {{ISBN|90-5693-036-2}}.</ref> Cách tiếp cận mới này đối với thiên văn học đã được đón nhận và phát triển hơn nữa trong thiên văn học Hy Lạp cổ điển và Hy Lạp hóa.
|