Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Văn minh cổ Babylon”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 209:
Ở Babylonia rất giàu [[đất sét]] nhưng không có nhiều [[đá]], dẫn đến việc hầu như mọi thứ đều sử dụng vật liệu [[gạch bùn]]; các đền thờ Babylon, Sumer và Assyria là những công trình kiến trúc khổng lồ bằng gạch thô được nâng đỡ bằng trụ, có cống thoát nước mưa. Ở [[Ur (thành phố)|Ur]] còn lại một cống thoát nước như vậy làm bằng [[chì]]. Việc sử dụng gạch đã dẫn đến sự phát triển các dạng đầu tiên của cột và cột bổ tường, cùng với [[bích họa]] và gạch men. Các bức tường được tô màu rực rỡ, đôi khi được dát [[kẽm]] hoặc [[vàng]], hoặc ốp [[Tấm lát|gạch men]]. Chụp ngọn đuốc bằng [[Terracotta|đất nung]] sơn màu cũng được làm từ khuôn thạch cao. Ở Babylon, thay cho phù điêu, người ta thường sử dụng tượng người ba chiều. Sự thiếu hụt về đá ở Babylon đã khiến cho [[Cuội (đá)|đá cuội]] trở thành vật liệu quý giá, dẫn đến sự ra đời của nghệ thuật cắt đá có kĩ thuật hoàn hảo cao độ.{{Sfn|Chisholm|1911|p=108}}<br />
=== Văn học ===
Hầu hết các thị trấn và đền thờ đều có thư viện
Một lượng đáng kể văn học Babylon là tác phẩm dịch từ bản gốc Sumer, tôn giáo và luật pháp tiếp tục được viết bằng
Có rất nhiều tác phẩm văn học Babylon đã được biết đến ngày nay. Nổi tiếng nhất trong số đó là [[Sử thi Gilgamesh]] nằm trong mười hai phiến đất sét, được biên soạn từ các văn bản tiếng Sumer bởi Sin-liqi-unsinni. Sử thi nói về những cuộc phiêu lưu của [[Gilgamesh]], vị vua bán lịch sử/thần thoại của Uruk, có thể được tổng hợp từ nhiều nguồn cổ xưa và các câu chuyện khác nhau.{{Sfn|Chisholm|1911|p=107}}
|