Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phan Huy Lê”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Ok, đã phản biện theo mẫu của Tuanminh. Tuy nhiên, vì các phê phán "cống vải" và "đồng thau" khá buồn cười và ngô nghê, nên nếu muốn để trên Wikipedia nên để thành mục từ riêng, không phải trong mục từ Giáo sư Phan Huy Lê. Tôi sẽ tiếp tục chỉnh sửa đến khi nào thấy Wikipedia đạt được sự khách quan. Ngoài ra, đề nghị Tuanminh vào mục từ này trên bản điện thoại xem những người phê phán GS Phan Huy Lê đã làm gì. |
|||
Dòng 109:
*''Lịch sử và Văn hóa Việt Nam, Tiếp cận bộ phận'' (2012)
==
===Câu chuyện về Lê Văn Tám ===
Trong bài viết đăng trên tạp chí Xưa và Nay số ra tháng 10 (năm 2009),
Tranh luận về Lê Văn Tám tiếp tục| tác giả = | ngày = | ngày truy cập = 22 tháng 7 năm 2016 | nơi xuất bản = BBC| ngôn ngữ = }}</ref>.
Sau khi Giáo sư Phan Huy Lê công bố thông tin trên, Tuần báo Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh đã đăng tải một số bài viết, tiêu biểu của tác giả Lý Châu Hoàn, với mục đích phủ định công bố của Giáo sư Phan Huy Lê và khẳng định nhân vật Lê Văn Tám là có thật. Tuy nhiên, nhưng lý lẽ phản biện của các bài báo này không thuyết phục.
Thứ nhất, Lý Châu Hoàn cho rằng khi Trần Huy Liệu làm bộ trưởng Bộ Tuyên truyền trong giai đoạn cuối 1945 – đầu 1946, Phan Huy Lê mới chỉ 12 tuổi, nên Trần Huy Liệu không thể trao đổi với Phan Huy Lê về câu chuyện Lê Văn Tám. Tuy nhiên, Lý Châu Hoàn đã không đọc kỹ bài viết của Giáo sư Phan Huy Lê. Trong bài viết trên tạp chí Xưa và Nay, Giáo sư Phan Huy Lê đã thuật rõ rằng: ông được Giáo sư Trần Huy Liệu kể cho nghe sự thật về Lê Văn Tám vào thập niên 1960 (không phải năm 1945-1946 như Lý Châu Hoàn xuyên tạc), khi Ông có điều kiện cùng làm việc với Giáo sư Trần Huy Liệu, lúc đó là Phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học xã hội, kiêm Viện trưởng Viện sử học.
Link căn cứ: http://dongphuonghoc.org/article/290/gs-phan-huy-le-tra-lai-su-that-hinh-tuong-le-van-tam.html
Các tác giả trên Tuần báo Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh cũng cho rằng Giáo sư Phan Huy Lê đã nhầm lẫn giữa 2 trận đánh kho Thị Nghè (trận đánh kho của Lê Văn Tám diễn ra vào ngày 17/10/1945, còn trận đánh của công nhân nhà máy đèn [[Chợ Quán]] diễn ra ngày 1/1/1946, đây là hai trận đánh khác nhau). Tuy nhiên, trên thực tế Giáo sư Phan Huy Lê không hề nhầm lẫn. Khi công bố thông tin về Lê Văn Tám trên Xưa và Nay, Giáo sư Phan Huy Lê đã trích dẫn các thông tin về trận đánh năm 1945, được đăng tải trên các báo chí đương thời như Báo Quyết chiến (số thứ sáu, ?- 10 – 1945), báo Thời mới (số 6 ngày 28 – 10 – 1945)... Giáo sư Phan Huy Lê đã chỉ ra rằng: "Ngay lúc đó, trên báo chí đã xuất hiện những thông tin khác nhau về người đốt và cách đốt kho xăng, tuy nhiên có điểm chung là gắn với hình ảnh một chiến sĩ tẩm xăng đốt cháy kho xăng địch và không có tên Lê Văn Tám hay tính danh của người chiến sĩ đã hi sinh."
Link căn cứ: http://dongphuonghoc.org/article/290/gs-phan-huy-le-tra-lai-su-that-hinh-tuong-le-van-tam.html
Tuần báo Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh còn nhắc đến tên một số nhân chứng địa phương như ông Hồ Thanh Điền, theo bài báo nguyên đội viên [[Thanh niên Tiền phong đoàn Trần Cao Vân]], sau thuộc Chi đội 13 (tiền thân của trung đoàn 300), khẳng định Lê Văn Tám có thật<ref name="tuanbao">[http://tuanbaovannghetphcm.vn/lai-noi-chuyen-lich-su/ Lại nói chuyện lịch sử]. Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 23/12/2015.</ref>. Tuy nhiên, chưa ai từng gặp hoặc có thông tin về địa chỉ liên lạc cụ thể của các nhân vật như Hồ Thanh Điền. Cũng không ai biết "nhà nghiên cứu" Lý Châu Hoàn, tác giả bài viết trên Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, tên thật là gì, hiện sinh sống ở đâu, chuyên môn là gì.
Sau này, khi Giáo sư Phan Huy Lê đề nghị bỏ các thuật ngữ "ngụy quân", "ngụy quyền" trong việc biên soạn lịch sử, đặc biệt là bộ quốc sử, Tuần báo Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh cũng liên tục đăng tải các bài báo phê phán Giáo sư Phan Huy Lê. Thậm chí, một số người theo xu hướng này còn sửa đổi Wikipedia bản điện thoại thành "Chuyên gia viết sử chuyên lật sử" để xúc phạm danh dự Ông (Hiện vẫn hiển thị trên Wikipedia bản điện thoại).
===Thời đại Đồng thau===
Tuy nhiên, về vấn đề này, Giáo sư Phan Huy Lê đã trả lời rõ ràng rằng: "Đây là thuật ngữ khảo cổ học do các nhà khảo cổ học đưa ra tương ứng với thuật ngữ “bronze age” trong tiếng Anh, từ những năm 1960. Tôi là một nhà sử học, không liên quan gì đến sự ra đời của thuật ngữ này. Đúng là thuật ngữ này được giới khảo cổ học sử dụng phố biến và khi khai thác các tư liệu khảo cổ học, người nghiên cứu thuộc các chuyên ngành khác, trong đó có tôi, cũng dùng theo." Ngược với các phê phán của Lê Mạnh Chiến, Giáo sư Phan Huy Lê khẳng định mình "với tư cách Phó trưởng ban thứ nhất Ban biên soạn đã cùng GS Nguyễn Văn Chiển là Ủy viên Ban thường trực, mời đại diện tiểu ban Khảo cổ học lên làm việc và sau khi trao đổi, Tiểu ban đã chỉnh sửa lại thành mục từ “thời đại đồ đồng”, trong đó có ghi chú “trước đây trong ngành khảo cổ học VN quen gọi là thời đại đồng thau” (TĐBKVN, T.IV, tr.262)". Thực tế ghi chép trong Từ điển Bách khoa cho thấy Giáo sư Phan Huy Lê không phải là người cố tình sử dụng thuật ngữ "đồng thau" như Lê Mạnh Chiến phê phán, mà chính là người góp phần đính chính thuật ngữ "đồng thau" trong nghiên cứu lịch sử và khảo cổ học.
Link căn cứ: http://www.vanhoanghean.com.vn/chuyen-muc-goc-nhin-van-hoa/nhin-ra-the-gioi/35-dien-dan/2322-tra-loi-le-manh-chien-ve-nan-cong-vai
===Nạn cống vải===
Tuy nhiên, trong bài viết "Trả lời Lê Mạnh Chiến về nạn cống vải", Giáo sư Phan Huy Lê đã chứng minh trong các cuốn sách đề cập đến "nạn cống vải" là Lịch sử Việt Nam tập 1 hay Lịch sử Hà Tĩnh, ông không phải là người trực tiếp chấp bút về nạn cống vải, thể hiện qua phần mục lục tác giả trong sách. Ông khẳng định: "Trước cuộc hội thảo về “Mai Thúc Loan với khởi nghĩa Hoan Châu” ngày 8 và 9 tháng 11 năm 2008, tôi chưa hề viết một bài báo hay một chương nào trong bất cứ cuốn sách nào về nạn cống vải. Thế mà ông Chiến cố tình quy kết trách nhiệm cho tôi, vậy trung thực ở đâu và mục tiêu là gì, xin để mọi người phán xét."
Lê Mạnh Chiến cho rằng các nhà sử học hiện đại đã bịa đặt ra thông tin về nạn cống vải. Tuy nhiên, trên thực tế, câu chuyện Mai Thúc Loan và nạn cống vải đã được đề cập ngay từ năm 1925 bởi tác giả Lê Thúc Thông trong chuyên đề “Nam sử liệt truyện khảo cứu” đăng trên ''Nam Phong tạp chí''. Lê Thúc Thông đã viết: “Sách ''Ngoại thư'' lại có nói rằng: Ông Mai khởi quân chống nhà Đường thanh thế nhức động, vua Đường lo lắm, bèn tha cho nước ta khỏi lệ cống lệ chi (tức là quả vải), để trấn tĩnh nhân tâm”. Đồng thời, Lê Thúc Thông cũng chép lại nội dung về nạn cống vải trong sách ''Bảo huấn chân kinh'' (lưu giữ tại đền thờ Mai Thúc Loan ở Nam Đàn), bài chầu văn tương truyền Mai Đại Đế (Thúc Loan) và Mai Thiếu Đế (Thúc Huy) ứng vào đồng tử làm thơ, trong đó có câu “lệ chi tuyệt cống Đường nhi hậu” và “Lệ chi vũ trạch thiên kha Việt”.
Link căn cứ: Lê Thúc Thông (1925), “Nam sử liệt truyện khảo cứu (I)”, Tạp chí ''Nam Phong''.Q.17(100), tr.332-334.
Để chứng minh cho giả thuyết của mình, Lê Mạnh Chiến còn khẳng định vải ngon ở Việt Nam mới chỉ có vào thế kỷ XX do lấy giống từ Trung Quốc. Tuy nhiên, trong các tư liệu thời Trần - Lê đã có nhiều ghi chép về việc sứ giả Trung Quốc ăn vải tại Việt Nam (bổ sung link sau).
Link căn cứ bài viết của Lê Mạnh Chiến: http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=5501&rb=0302
Để hạ thấp danh dự và nhân phẩm của các nhà sử học, Lê Mạnh Chiến tuyên bố: "C''ác giáo sư này chưa từng biết Đường thư, Tân Đường thư, Cựu Đường thư là những sách gì. Họ chỉ biết vài đoạn của các sách đó qua bản dịch chép tay của các cụ nhà nho làm việc ở Viện Sử học hồi những năm 1960".<ref>http://daibieunhandan.vn/default.aspx?tabid=78&NewsId=200938</ref>'' Tuy nhiên, phê phán này khá nực cười vì Giáo sư Phan Huy Lê là con trai [[Phan Huy Tùng]] (1878 – 1939, đỗ Hội nguyên và Tam giáp đồng Tiến sĩ khoa Quý Sửu –1913), Giáo sư Trần Quốc Vượng là người đã dịch và chú thích tác phẩm Việt sử lược.
<br />
==Chú thích==
|