Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nho giáo”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 498:
Dân tộc Trung Hoa đã nhiều lần bị ngoại tộc ([[Mông Cổ]], [[Nhà Thanh|Mãn Thanh]]...) xâm chiếm, nhưng văn hiến của họ thì không gươm giáo nào hủy hoại được, ngược lại còn đồng hóa luôn những kẻ đã chinh phục họ, ấy là nhờ một phần lớn ở những tư tưởng sâu xa của Nho giáo đã trui rèn nên một tầng lớp Nho sĩ thông thuộc kinh sử và giàu phẩm chất [[đạo đức]].
Nho giáo là một hệ thống triết học mang tính khai sáng. Nhờ Nho giáo mà trong thời Trung cổ, Trung Quốc đã đạt đến một trình độ văn minh hàng đầu thế giới, hơn hẳn phương Tây khi đó đang chìm trong "đêm trường Trung cổ". Phương Tây chỉ vượt qua Trung Quốc khi xuất hiện các phong trào tri thức như Phục hưng, Khai sáng và cuộc cách mạng công nghiệp dựa trên nền tảng tri thức do các phong trào này tìm ra. Nhờ Nho giáo, người Trung Quốc không ai không xem trọng [[giáo dục]]. Khi [[nhà Hán]] lập quốc, chính sách của quốc gia có tám chữ ''"Dựng nước an dân, giáo dục làm đầu"''
[[Will Durant]] thì khen ngợi chế độ giáo dục đạo đức sĩ phu mà Khổng Tử chủ trương. Ông viết: ''"Một xã hội mà nghĩ rằng phải thử dùng vào việc trị nước những người được đào tạo bằng triết học và cổ điển học, nội điều đó cũng đáng phục rồi. Chế độ ấy và tất cả nền văn minh làm cơ bản cho nó ngày nay bị lật đổ, tiêu diệt vì sức mạnh khốc liệt của sự tiến triển và của lịch sử, điều đó đáng kể là một tai họa cho nhân loại... giá [[Platon]] biết được chế độ đó chắc phải thích lắm."''<ref>Sử Trung Quốc. Nguyễn Hiến Lê. Chương 3</ref>
|