Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đế quốc Ottoman”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 112:
=== Khởi đầu (1299-1326) ===
{{chính|Thời khởi đầu của Đế quốc Ottoman}}
Tên gọi ''Ottoman'' có nguồn gốc từ [[Osman IBey]] (cònvề gọisau là ''Osman BeyI'') ([[tiếng Ả Rập]]: ''Uthman'') <ref>Tên '''Ottoman''' có lẽ gọi trại từ tiếng Ả Rập, sang tiếng Ý, rồi sang tiếng Pháp đến tiếng Anh, theo tự điển Merriem Webster [http://www.merriam-webster.com/dictionary/ottoman] và tự điển Etymonline [http://www.etymonline.com/index.php?search=osmanli&searchmode=none].</ref> (1299-1326), con trai của Ertuğrul Gazi, người đã tuyên bố sự độc lập củacho nhà nước Ottoman năm [[1299]]. Trong khi các vương quốc khác của người Thổ Nhĩ Kỳ cònđang phảichao bậnđảo tâm với các mâu thuẫn nội bộchiến, Osman đã có thể mở rộng biên giới của khu định cư Ottoman vềáp phíasát rìa đông của [[Đế quốc Byzantine]]. Ông đã dời đô tới [[Bursa, Thổ Nhĩ Kỳ|Bursa]], định hình cho sự phát triển chính trị ban đầu của dân tộc. NgườiOsman ta gọi ông vớimang tên hiệu "Kara" bởi vì sự can đảm của ông, Osman đãluôn được ca ngợi là một ông vua hùng mạnh và năng động một thời gian rất dài sau khi ông mất, như được thể hiện trong thành ngữ của người Thổ Nhĩ Kỳ "Ông/anh ta có thể tuyệt vời như Osman". Danh tiếng của ông cũng được đánh bóng trong câu chuyện thời [[Trungtrung đại]] của người Thổ Nhĩ Kỳ, được biết dưới tên gọi "''[[Sự thành lập của đế quốc Ottoman|Giấcgiấc mơ của Osman]]''", một sự thành lập huyền thoại trong đó chàng trai trẻ Osman là người có đầy năng lực để chinhgây phụcdựng một đế quốc nhìntrong thấytương trướclai.
 
[[Thời kỳ]] này là sự hình thành của ''[[Thểvương chế cai trị của Đế quốc Ottoman|triều đình Ottoman]]'' chính thức mà các cơ quan, tổtạo chứcra cấuthể thànhchế rachính trị gần như không thay đổi lớncố định trong gần 4 thế kỷ. Ngược lại với nhiều nhà nước cùngđương thời kỳ đó, hệ thống quan lại của Đế quốc Ottoman đã cốhạn gắngchế tránh sựnền cai trị theo kiểu quân sự.phiệt, Triềubằng đình cũngviệc tạo ra một thể chế pháp lý gọi là ''millet'' (kiểu lãnhnghĩa thổ "tự trị"), một thể chế hành chính mà trong đó thiểu số từ các dân tộc ít ngườicộng động tôn giáo thiểu số có khả năng quản lý công việc củanội chính họbộ với một sự độc lập một cách đáng kể từvới sựbộ kiểmmáy soátcai củatrị trung ương.
 
TrongMột thế kỷ sau khi Osman I qua đời, sự thống trị của Ottoman đã bắt đầu mở rộng trên toàn khu vực miền đông Địa Trung Hải và [[Balkan]]. [[Thessaloniki]], một thành phố quan trọng của [[Venezia]] bị chiếm năm 1387, và chiến thắng của quân Thổ Nhĩ Kỳ tại [[trận Kosovo]] năm 1389 làm cho [[Serbia]] mất quyền kiểm soát trên vùng đất này, mở đường cho các cuộc xâm lược [[châu Âu]] của sultan. Tại [[Trậntrận Nicopolis]] năm 1396 được xem là, cuộc [[Thập tự chinh]] cuối cùng của thời [[Trungtrung cổ]], trong trận này quân Thập tự chinh đại bại trước quân Ottoman. Với sự mở rộng ảnh hưởng của người Thổ vào vùng Balkan, thì cuộc chinh phục chiến lược vào [[Sự thất thủ của Constantinople|Constantinople]] đã trở thành mục tiêu quyếttiên địnhquyết. Đế quốc của người Thổ đã chiếm được [[Đế quốc Byzantine|các vùng đất Byzantine]] phụ cận Constantinople, nhưng người La Mã vẫnlại may mắn đứng vững đượcnhờ khi [[Tamerlane]]cuộc xâm lượclực [[Tiểu Á]], và bắt giam sultan [[Bayezid I]] sau [[trận Ankara]] của [[Timur]] năm 1402. Các lãnh thổ Ottoman ở vùng Balkan (điển hình như Thessaloniki, Macedonia và Kosovo) đều bịthất mấtthủ năm 1402, nhưng cácsau vùngđó đấtđược này đượcsultan [[Murad I]] chiếm lại trong thậpgiai niênđoạn 1430 - 1450.
 
Việc Bayezid bị bắt làm chođẩy đất nước rơi vào loạn lạc. Từ năm 1402 đến 1413, nội chiến bùng nổ giữa các con của Bayezit.Bayezid, Cuộc chiến nàychỉ kết thúc khi vua [[Mehmed I]] lên ngôi và xây dựngtái lạithiết đất nước, kết thúc [[Thời đứt quãng của Đế quốc Ottoman|Thời kì đứt quãng của Đế quốc Ottoman]]. Cháu nội ông, [[Mehmed II]] đã tái cấu trúc của cả nhà nước lẫn quân đội, và đã thể hiện các kỹ năng quân sự của mình trong cuộc chiếm đóng [[Sự thất thù Constantinople|chiếm đóng]] [[Constantinople]] vào ngày 29 tháng 5 năm 1453, khibiến mới 21 tuổi. Thànhthành phố này trở thành kinh đô mới của Đế quốc Ottoman, và Mehmed II xưng làm ''Kayser-i Rum'' (Hoàng đế La Mã). Dù vậy, ngôi Hoàng đế La Mã của sultan Ottoman không được người Hy Lạp và các nước phương Tây công nhận, bởi các [[Nga hoàng]] cũng tự phong cho mình chức vị này. Để nắm vững ngôi Hoàng đế La Mã, Mehmed II khao khát chiếm Roma[[Rome]], bằng cho quâncách xâm lược [[bán đảo Ý]], chiếm [[Otranto]] và [[Apulia]] ngày 28 tháng 7, 1480. Nhưng sau khi ông bị [[ám sát]] ngày 5 tháng 3, 1481, chiến dịch ở Ýnày thất bại và quân Ottoman rút lui về.
 
=== Lớn mạnh (1453-1683) ===