Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 29:
'''Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu''' ([[chữ Hán]]: 孝惠章皇后, {{lang-mnc|ᡥᡳᠶᠣᠣᡧᡠᠩᡤᠠ<br> ᡶᡠᠯᡝᡥᡠᠨ<br> ᡝᠯᡩᡝᠮᠪᡠᡥᡝ<br> ᡥᡡᠸᠠᠩᡥᡝᠣ|v=hiyoošungga fulehun eldembuhe hūwangheo|a=hiyouxungga fulehun eldembuhe hvwangheu}}, [[5 tháng 11]] năm [[1641]] - [[7 tháng 1]] năm [[1718]]), '''Thanh Thế Tổ Kế hậu''' (清世祖继后) hay còn gọi '''Nhân Hiến Hoàng thái hậu''' (仁憲皇太后), là [[Hoàng hậu]] thứ hai của [[Thanh Thế Tổ]] Thuận Trị Hoàng đế và là Đích mẫu của [[Thanh Thánh Tổ]] Khang Hi Đế<ref>Con của bà vợ nhỏ gọi vợ lớn của cha là Đích mẫu, mẫu thân</ref>.
 
Kế vị Hoàng hậu năm 14 tuổi, bà chứng kiến sự sủng ái của phu quân đối với sủng phi [[Đổng Ngạc phi|Đổng Ngạc thị]], người trở thành [[Hoàng quý phi]] đầu tiên của nhà Thanh. Năm Thuận Trị thứ 15 ([[1658]]), bà bị Thuận Trị Đế trách cứ không tận hiếu đạo với [[Hiếu Trang Văn Hoàng hậu|Hiếu Trang Hoàng thái hậu]], thậm chí còn chuẩn bị nghị phế như người tiền nhiệm là [[Phế hậu Tĩnh phi]]. Nhờ ý chỉ của Hoàng thái hậu bảo vệ, bà được bảo toàn vị trí. Trong suốt triều dài hơn 300 năm, bà là vị [[Hoàng thái hậu]] có thời gian tại vị cao nhất Hậu cung nhà Thanh, với thời gian tại vị là 57 năm.
 
Xét trong [[lịch sử Trung Quốc]], Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu cũng là Hoàng thái hậu tại vị lâu nhất, cao hơn cả Hiếu Nguyên Hoàng thái hậu [[Vương Chính Quân]] của [[nhà Hán]], với thời gian 54 năm. Cùng với thời gian ở ngôi Hoàng hậu, Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu đã tại vị tối cao trong Hậu cung nhà Thanh tổng cộng 64 năm, lâu hơn bất kỳ vị Quốc mẫu nào khác trong toàn bộ lịch sử của triều Thanh cũng như Trung Quốc.