Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đạo luật CAN-SPAM”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Tratrnt (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Tratrnt (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{wikify}}
 
Đạo luật CAN-SPAM năm 2003 ([[Tiếng Anh]]: Controlling the Assault of Non-Solicited Pornography And Marketing Act of 2003<ref>{{Chú thích web|url=https://www.ftc.gov/enforcement/rules/rulemaking-regulatory-reform-proceedings/can-spam-rule|tựa đề=The Controlling the Assault of Non-Solicited Pornography And Marketing (CAN-SPAM) Act of 2003|tác giả=|họ=|tên=|ngày=2003-12-16|website=FEDERAL TRADE COMMISSION|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=2020-05-20}}</ref>) là một đạo luật của [[Hoa Kỳ]], thiết lập các tiêu chuẩn quốc gia đầu tiên về việc gửi [[email marketing]], bao gồm các yêu cầu đối với nội dung [[Thư điện tử|email]], quy định về quyền huỷ đăng ký hoặc từ chối nhận email thương mại (còn hìnhđược phạtgọi cho cácemail hànhtiếp vi vi phạmthị)]]. Uỷ ban Thương mại Liên bang Mỹ (FTC)<ref>{{Chú thích web|url=https://en.wikipedia.org/wiki/Federal_Trade_Commission|tựa đề=The Federal Trade Commission (FTC)|tác giả=|họ=|tên=|ngày=1914|website=FEDERAL TRADE COMMISSION|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=2020-05-19}}</ref> là cơ quan chịu trách nhiệm cho việc thực thi đạo luật này.
 
Cục Bảo vệ người tiêu dùng (The Bureau of Consumer Protection) báo cáo rằng CAN-SPAM không áp chỉ dụng đối với [[Thư rác|bulk email (hay junk mail).]] Trên thực tế, nó bao gồm tất cả các email được định nghĩa là email thương mại (định nghĩa email thương mại được quy định trong đạo luật này). CAN-SPAM đưa ra các chuẩn mực về nội dung chứa trong các email thương mại, cho người nhận quyền yêu cầu huỷ đăng ký nhận email hoặc yêu cầu người người ngừng gửi email cho họ. Đạo luật cũng quy định mức phạt đối với các cá nhân/tổ chức có hành vi vi phạm.
 
== Lịch sử ==
Đạo luật CAN-SPAM, được viết tắt từ tên chính thức của dự luật “Controlling the Assault of Non-Solicited Pornography And Marketing Act of 2003”, lần đầu tiên được giới thiệu tại [[Quốc hội]] Hoa Kỳ vào ngày 10 tháng 4 năm 2003 bởi hai [[Nghị sĩ|thượng nghị sĩ]] Conrad Burns<ref>{{Chú thích web|url=https://en.wikipedia.org/wiki/Conrad_Burns|tựa đề=Conrad Burns - United States Senator from Montana|tác giả=|họ=|tên=|ngày=2020-05-23|website=|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=2020-05-25}}</ref> và Ron Wyden<ref>{{Chú thích web|url=https://en.wikipedia.org/wiki/Ron_Wyden|tựa đề=Ron Wyden - United States Senator from Oregon|tác giả=|họ=|tên=|ngày=2020-05-15|website=|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=2020-05-25}}</ref>. [[Dự luật]] này sau đó được tổng thống [[George W. Bush]] ký ban hành vào ngày 16 tháng 12 năm 2003 và bắt đầu có hiệu lực từ ngày 1 tháng 1 năm 2004.
 
Ngay thời điểm mới được ban hành, nhiều nhà phê bình gọi đây là đạo luật “You-Can-Spam" do nó có nhiều lỗ hổng trong quy định. Chẳng hạn, đạo luật này không yêu cầu người gửi phải có được sự đồng ý của người nhận trước khi gửi mail. Điều này có nghĩa là, mỗi người vẫn có thể nhận [[Thư rác (điện tử)|spam]] từ hàng loạt các tổ chức, cá nhân khác nhau, miễn là họ tuân thủ các yếu tố pháp lý quy định trong đạo luật. Do đó, đến cuối năm 2004, đạo luật hầu như vẫn chưa được thực thi, mặc dù thượng nghị sĩ Burns đã gửi thư yêu cầu FTC thực hiện “cưỡng chế thi hành Đạo luật CAN-SPAM" đối với tất cả các doanh nghiệp. Tuy nhiên, vẫn không có bất kỳ thay đổi nào được đề xuất cho đến ngày 20 tháng 12 năm 2005. FTC đã báo cáo lại với Quốc hội về việc khối lượng spam mail đến hộp thư người tiêu dùng đã bắt đầu chững lại do sự phát triển của công nghệ anti-spam. Sau đó, một số thay đổi bổ sung đã được thực hiện để hoàn thiện Đạo luật CAN-SPAM. Trong đó, bao gồm: (1) Thêm định nghĩa về thuật ngữ "person"; (2) Sửa đổi định nghĩa "sender"; (3) Làm rõ rằng người gửi có thể tránh vi phạm Đạo luật CAN-SPAM bằng cách gửi thư qua hộp thư bưu điện hoặc hộp thư báo tại nhà; và (4) Làm rõ rằng người nhận thư không phải trả phí hoặc cung cấp bất cứ thông tin gì khác ngoài địa chỉ email mà họ đang sử dụng khi gửi yêu cầu từ chối.
 
== Các cơ chế quy định trong Đạo luật CAN-SPAM ==
CAN-SPAM định nghĩa “a commercial electronic mail message” (email thương mại) là bất kỳ email nào có nội dung nhằm mục đích chính là quảng cáo sản phẩm/dịch vụ cho tổ chức/cá nhân nào đó, không loạibao trừgồm email giao dịch giữa các đối tác doanh nghiệp với nhau. Đạo luật này được xem như phản hồi chính thức của chính phủ Hoa Kỳ trước thực trạng số lượng khiếu nại spam mail ngày càng tăng. Thông qua đó, yêu cầu các cá nhân, tổ chức không đánh lừa người nhận về cả nguồn gốc lẫn nội dung khi gửi email thương mại. Tuy nhiên, CAN-SPAM không cấm hoàn toàn việc gửi “spam mail" mà áp đặt các quy định và hình phạt đối với những trường hợp tiếp thị lừa đảo thông qua các email có tiêu đề gây hiểu lầm hoặc sai về mặt nội dung. Bên cạnh đó, CAN-SPAM còn có quy định các tiêu chuẩn chung về định dạng, nội dung và tiêu đề mà các marketer phải tuân thủ khi gửi email thương mại. Ba loại quy chuẩn cơ bản được xác định trong Đạo luật CAN-SPAM bảo gồm:
 
=== Tuỳ chọn “Hủy đăng ký nhận email” ===
Hàng 53 ⟶ 55:
* Pháp luật tiểu bang liên quan đến hành vi gian lận hoặc [[Tội phạm công nghệ cao|tội phạm máy tính]].
* Đạo luật CAN-SPAM cũng không có hiệu lực đối với việc chấp nhận, triển khai và thực thi [[Nhà cung cấp dịch vụ Internet|ISP]] hoặc các chính sách liên quan đến từ chối truyền tải, [[định tuyến]], xử lý hoặc lưu trữ một số loại thư email nhất định.
 
== Phụ lục ==
1. Làm thế nào để biết liệu email mà doanh nghiệp bạn đang gửi có chịu ảnh hưởng bởi Đạo luật CAN-SPAM hay không?
Điều quan trọng là mục đích chính của người dùng của tin nhắn. Để xác định mục đích chính, hãy nhớ rằng một email có thể chứa ba loại thông tin khác nhau:
 
Nội dung thương mại - quảng cáo hoặc quảng bá sản phẩm hoặc dịch vụ thương mại, bao gồm nội dung trên trang web được vận hành cho mục đích thương mại;
 
Nội dung giao dịch hoặc mối quan hệ - tạo điều kiện cho một giao dịch đã được thỏa thuận hoặc cập nhật cho khách hàng về một giao dịch đang diễn ra; và
 
Nội dung khác - không thương mại cũng không phải giao dịch hoặc mối quan hệ.
 
Nếu thông điệp chỉ chứa nội dung thương mại, mục đích chính của nó là thương mại và nó phải tuân thủ các yêu cầu của CAN-SPAM. Nếu nó chỉ chứa nội dung giao dịch hoặc mối quan hệ, mục đích chính của nó là giao dịch hoặc mối quan hệ. Trong trường hợp đó, nó có thể không chứa thông tin định tuyến sai hoặc gây hiểu lầm, nhưng mặt khác được miễn trừ khỏi hầu hết các điều khoản của Đạo luật CAN-SPAM.
 
== Kết luận ==