Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quan Thiên Bồi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 8:
Trong cuộc chiến tranh Nha phiến lần thứ nhất, Quan Thiên Bồi được giao nhiệm vụ chỉ huy pháo đài Hạ Môn, một cứ điểm quan trọng ven bờ [[biển]] ở Quảng Đông.
 
Tháng 2 năm 1841, [[Đế quốc Anh|Đế quốc thực dân Anh]] huy động lực lượng và tàu chiến đến phong tỏa cứ điểm này. Lực lượng quân Anh bao vây căn cứ gồm 1.037 lính và năm tàu chiến do James Bremer, Thomas Simson Pratt, Humphrey Fleming Senhouse và Thomas Herbert chỉ huy. Lực lượng quân Thanh do Quan Thiên Bồi chỉ huy gồm 2.000 quân, phần lớn chỉ có vũ khí thô sơ (giáo mác, cung tên) và 30 tàu chiến cũ kỹ và lạc hậu.
 
Trận đấu diễn ra quyết liệt, Đề đốc Quan Thiên Bồi dù không có lực lượng chi viện vẫn kiên quyết chiến đấu đến cùng, ông chỉ huy tướng sĩ kháng cự bất chấp hỏa lực mạnh mẽ của Quân đội Anh và sự thương vong của binh lính.
 
Dù vậy với lợi thế về hỏa lực (đại pháo từ các chiến hạm) và phương tiện chiến tranh tối tân vượt trội so với trang bị của quân Thanh, Quân đội Anh đã nhanh chóng chiếm được pháo đài Hạ Môn sau hơn hai giờ đồng hồ côngbắn phá.
 
Sau khi Pháo đài Hạ Môn đã bị quân Anh chiếm cứ, Quan Thiên Bồi cùng các tướng sĩ của mình vẫn kiên quyết không rút chạy, ông đã cùng binh sỹ dùng cung tên, giáo mác, [[dao]] kiếm để quyết tử chiến với đối phương, nhưng cuối cùng tất cả đều thiệt mạng do vũ khi quá thô sơ so với Quân đội Anh. Theo lính Anh kể lại, ông hy sinh mà vẫn trong tư thế đứng thẳng đối diện với quân thù, vì thế quân Anh rất ngưỡng mộ nghĩa khí của ông, sau trận đánh họ đã trao trả thi thể ông và cho thực hiện nghi thức bắn đại bác để tỏ lòng kính trọng.