Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chi Lăng (huyện)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 40:
Chi Lăng là một huyện miền núi, có [[ải Chi Lăng]] nổi tiếng. Địa hình Chi Lăng bị chia cắt bởi nhiều đồi núi, sông suối, địa hình dốc dần từ đông bắc xuống tây nam, độ dốc khá lớn, đặc biệt là các xã nằm ven khối núi Hữu Kiên. Nơi cao nhất nằm ở phía đông huyện cũng là ranh giới giữa huyện [[Lộc Bình]], tỉnh [[Lạng Sơn]] và huyện [[Lục Ngạn]], tỉnh [[Bắc Giang]] với đỉnh núi cao nhất là 975 m, nơi thấp nhất nằm ở phía nam huyện với độ cao là 35m ở thị trấn Chi Lăng.
 
Huyện Chi Lăng có con sông chính là thượng nguồn Sông Thương. Sông Thương bắt nguồn từ vùng núi cao Na Phja Phước cao 600 m, thuộc xã Bắc thủyThủy địa đầu phía đông bắc huyện Chi Lăng. Sông chảy theo hướng đông bắc - tây nam, xuống huyện Hữu Lũng để hợp lưu với sông Trung. (Có tài liệu coi sông Trung là nhánh chính của sông Thương, bắt nguồn từ vùng núi cao phía đông nam huyện Võ Nhai tỉnh Thái Nguyên chảy vào huyện Hữu Lũng hợp lưu với nhánh sông chảy từ huyện Chi Lăng).
 
Chi Lăng nằm ở vị trí chuyển tiếp giữa tiểu vùng khí hậu ẩm và mưa nhiều ở phía tây, tiểu vùng lạnh và mưa ít ở phía đông, chịu ảnh hưởng của khí hậu vùng núi phía bắc. Nhiệt độ trung bình năm 22,7 °C lượng mưa trung bình năm 1.379mm.