Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trần A Kiều”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 42:
Tình cảm hai người mặn nồng thuở sơ khai. Hán Vũ Đế thường lui tới cung của Trần Hoàng hậu mỗi khi tan triều, cùng bà tận hưởng những ngày quấn quýt yêu thương. Nhiều sử gia cho rằng Vũ Đế xem trọng Trần hậu chỉ vì bà là con của Quán Đào Công chúa - người có ơn trong việc phò trợ ông đăng cơ nên ông đành ngậm bồ hòn làm ngọt, lập Trần thị làm Hậu. Trần thị được ghi nhận là tính nết ương ngạnh. Bà được Đậu Thái hoàng thái hậu hết mực sủng ái, lại có mẹ là Trưởng công chúa từng lập đại công nên cậy thế hống hách với Hán Vũ Đế. Vốn không sinh được con, bà càng ghen tuông, cấm đoán Vũ Đế gần gũi phi tần dẫn đến phu thê bất hòa<ref name="ReferenceE">《史记 淮南衡山列传第五十八》及建元二年,淮南王入朝。素善武安侯,武安侯时为太尉,乃逆王霸上,与王语曰:“方今上无太子,大王亲高皇帝孙,行仁义,天下莫不闻。即宫车一日晏驾,非大王当谁立者!”</ref>. Bấy giờ, Thái úy Vũ An hầu đồn rằng Hoàng đế vô tự thì ngôi Hoàng đế về sau sẽ thuộc về Hoài Nam vương<ref>{{chú thích web|author=Tư Mã Thiên|title=Sử ký, quyển 118: Hoài Nam Hành Sơn liệt truyện|url=http://zh.wikisource.org/wiki/%E5%8F%B2%E8%A8%98/%E5%8D%B7118}}</ref>. Hán Vũ Đế rất lo ngại việc này.
 
Năm Kiến Nguyên thứ 2 ([[139 TCN]]), Hán Vũ Đế ghé thăm phủ [[Công chúa Bình Dương (Hán Cảnh Đế)|Bình Dương công chúa]], tình cờ gặp và sủng hạnh người đẹp [[Vệ Tử Phu]], [[Vũ nữ|nhạc nữ]] của Bình Dương phủ. Sau đó, Vũ Đế đưa Vệ thị vào cung, nhưng một năm đầu thì quên không đoái hoài đến nàng<ref name="cmtt298">Chu Mục, Trần Thâm, sách đã dẫn, tr 298</ref><ref name="ht143">Hướng Tư, sách đã dẫn, tr 143</ref><ref>司马迁《史记·外戚世家》载:“入宫岁馀,竟不复幸。”</ref>. Vệ thị nghĩ không còn cơ hội, bèn xin viên hoạn quan xuất cung cùng các cung nữ già. Trước khi đi tất cả được đưa đến gặp mặt Vũ Đế lần cuối, vừa thấy Vũ Đế thì Vệ thị liền bật khóc<ref>班固《汉书 景帝纪》载:甲子,帝崩于未央宫。遗诏赐诸侯王、列侯马二驷,吏二千石黄金二斤,吏民户百钱。出宫人归其家,复终身。</ref>. Hán Vũ Đế nhớđộng lại người đẹp mình từng sủng ái tại Bình Dương phủlòng nên cầm tay dắtnàng đưa về cung. Từ đó Vệ thị phục sủng, lần lượt sinh 3 công chúa, được Vũ Đế tấn phong [[Phu nhân]]. Khi đó hậu cung chưa ai sinh dục nên Vũ Đế vô cùng ân ái Vệ phu nhân, có thể nói là chuyên sủng, đối với Trần Hoàng hậu càng thêm lạnh nhạt<ref>《史记·外戚世家》:“入宫岁馀,竟不复幸。武帝择宫人不中用者,斥出归之。卫子夫得见,涕泣请出。上怜之,复幸,遂有身,尊宠日隆。”</ref>.
 
Quán Đào Công chúa muốn giúp Trần Hoàng hậu rửa hận nên lập mưu bắt giết em trai Vệ phu nhân là [[Vệ Thanh]], song Vệ Thanh được [[Công Tôn Ngao]] (公孫敖) giải thoát. Vệ phu nhân tố cáo tội lỗi của Quán Đào rồi khóc lóc xin Vũ Đế chủ trì công đạo. Vũ Đế lập tức ban cho Vệ Thanh chức ''Kiến cung Tổng quản'' hàm thị trung, không lâu sau lại được phong làm ''Xa kỵ Tướng quân'', ngoài ra liên tiếp trọng dụng người nhà Vệ thị. Trần Hoàng hậu uất hận Vệ Tử Phu, nhiều lần sai người hạ độc nhưng đều bị Hán Vũ Đế phát giác và ngăn cản. Tuy Trần hậu chưa bị phế nhưng tình cảm Đế-Hậu vô cùng rạn nứt<ref>《漢書·卷九十七上·外戚傳·第六十七上》: 聞衛子夫得幸,幾死者數焉。上愈怒。</ref><ref>《史記·衛將軍驃騎列傳》載:“皇后,堂邑大長公主女也,無子,妒。大長公主聞衛子伕倖,有身,妒之,迺使人捕青。青時給事建章,未知名。大長公主執囚青,欲殺之。其友騎郎公孫敖與壯士往篡取之,以故得不死。”</ref>, Vũ Đế thôi thúc ý định phế hậu để lập Vệ phu nhân thay thế<ref>《漢書·卷九十七上·外戚傳·第六十七上》: 聞衛子夫得幸,幾死者數焉。上愈怒。</ref>. Trước tình cảnh này, Quán Đào công chúa oán thán với chị của Vũ Đế là [[Bình Dương công chúa (Hán Cảnh Đế)|Bình Dương công chúa]] rằng:「''"Hoàng đế không có ta thì làm sao được lập, nay lại vứt bỏ đi con gái ta, khác nào bội bạc?!"''」, Bình Dương công chúa nói:「''"Dùng lý do không con, có thể phế"''」, Trần Hoàng hậu nghe thế dùng nhiều vàng bạc tìm mọi biện pháp cầu con trai, nhưng không có tác dụng<ref>《史記·卷四十九·外戚世家》:陳皇后母大長公主,景帝姊也,數讓武帝姊平陽公主曰:「帝非我不得立,已而棄捐吾女,壹何不自喜而倍本乎!」平陽公主曰:「用無子故廢耳。」陳皇后求子,與醫錢凡九千萬,然竟無子。</ref>.