Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mikhail Illarionovich Kutuzov”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 151:
{{seealso|Trận Austerlitz}}
 
Năm 1805, do lo ngại sức mạnh của [[Đế chế thứ nhất|Đệ nhất đế chế Pháp]] của hoàng đế [[Napoléon Bonaparte|Napoléon I]], ba nước [[Áo]], [[Đế quốc Nga|Nga]] và [[Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland|Anh]] cùng thành lập [[Chiến tranh Liên minh thứ Ba|Liên minh thứ Ba]] để chống Pháp. Tuy nhiên, đội quân của Napoléon nhanh chóng tiêubao diệtvây gần như toàn bộ quân chủ lực Áo dưới hợpsự vâychỉ quân độihuy của thống chế [[Karl Mack von Leiberich]] tại [[trận Ulm]]. Chính cuộc hành quân thần tốc này đã ngăn chặn việc quân đội các nước trong Liên minh thứ Ba kịp hợp nhất với nhau.
 
Tuy nhiên, một phần quân Áo kịp tiến về phía đông và hợp nhất với quân Nga. Ngay sau đó, Kutuzov được Nga hoàng Aleksandr I cử làm tổng chỉ huy liên quân. Tháng 8/1805, ông nhận được chỉ dụ về việc chiến tranh với Pháp cũng như các chỉ thị ngoại giao. Ngày 9/9/1805, ông có mặt tại nơi đóng quân và nhanh chóng bắt liên lạc với đại sứ Nga ở [[Viên|Vienna]] để nắm tình hình. Do nhận thấy triều đình Áo đã vi phạm nhiều thỏa thuận trước đó, như không cung ứng đầy đủ lương thực, đạn dược, hay các bản đồ, ông ngay lập tức tổ chức một thương thảo tại Vienna vào ngày 24/9, với sự tham gia của hoàng đế Áo [[Franz II của đế quốc La Mã Thần thánh|Franz I]], bộ trưởng Ngoại giao và các chính khách nước này, nhằm tìm ra phương án tối ưu nhất trong việc chia sẻ nghĩa vụ cung ứng hậu cận giữa hai bên. Đến ngày 24/9, Kutuzov đến Vienna gặp Kết quả, triều đình Áo hứa sẽ cung ứng đầy đủ khí giới, đạn dược, và sẽ nhanh chóng gửi gấp tất cả những gì liên quân cần lên tiền tuyến.<ref name="lvq10">Lê Vinh Quốc, Nguyễn Thị Thư, Lê Phụng Hoàng, trang 154-160</ref>
 
Một bất đồng khác là về kế hoạch tác chiến. Kutuzov cho rằng kế hoạch của người Áo <nowiki>''</nowiki>rất giáo điều", mà không tính đến các hoạt động khác của quân Pháp. Ông chủ trương áp dụng chiến lược tấn công và không phòng thủ, nhưng đã bị bác bỏ bởi cả hoàng đế Áo lẫn Nga hoàng Aleksandr I.<ref name="lvq10"/>