Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Berezina”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Tập tin Battle_of_Berezina_map.jpg đã bị bỏ ra khỏi bài viết vì nó đã bị xóa ở Commons bởi Christian Ferrer vì lý do: per c:Commons:Deletion requests/File:Battle of Dresden map.jpg.
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 10:
|combatant1=[[Hình:Flag of France.svg|22px]] [[Đế chế thứ nhất|Đế chế Pháp]] <br>{{flagicon image|Flag_of_the_Duchy_of_Warsaw.svg|size=22px}} [[Công quốc Warszawa|Công quốc Warsaw]]
|combatant2=[[Hình:Flag of Russia.svg|22px]] [[Đế quốc Nga]]
|commander1=[[Hình:Flag of France.svg|22px]] [[Napoléon BonaparteI]]<br>[[Hình:Flag of France.svg|22px]] [[Nicolas Oudinot]]<br>[[Hình:Flag of France.svg|22px]] [[Claude Victor-Perrin, Duc de Belluno|Victor-Perrin]]<br>[[Hình:Flag of France.svg|22px]] [[Michel Ney]]
|commander2=[[Hình:Flag of Russia.svg|22px]] [[PavelMikhail VasilievichKutuzov|M. ChichagovI. Kutuzov]]<br>
[[Hình:Flag of Russia.svg|22px]] [[PyotrPavel KhristianovichChichagov|P. WittgensteinV. Chichagov]]<br>
[[Hình:Flag of Russia.svg|22px]] [[Wittgenstein|P. K. Wittgenstein]]
|strength1='''49 nghìn''' quân tham chiến,<br>4 vạn quân theo sau<ref name=Tulard/>
|strength1='''49.000''' quân tham chiến,<br>40.000 quân theo sau<ref name=Tulard/>
|strength2='''64 nghìn''' quân tham chiến<br>Chicagov: 34 nghìn.000 binh sĩ;<br>Wittgenstein: 3 vạn30.000 binh sĩ.<ref name="Tulard">Tulard, volume 1, p. 202-203.</ref>
|casualties1=13 nghìn.000 - 25 nghìn.000 quân thương vong <br>1 vạn10.000 - 2 vạn20.000 quân theo sau<br>25 [[pháo|cỗ pháo]]
|casualties2=8 nghìn.000 - 220.000 vạnquân quânthương vong
}}
{{Campaignbox Napoleon's invasion of Russia}}
[[Tập|border|nhỏ|250px|Bản đồ trận đánh.]]
 
'''Trận Berezina''', còn gọi là '''Trận Beresina''' là một trận huyết chiến diễn ra từ ngay [[26 tháng 11|26]] cho tới ngày [[29 tháng 11]] năm [[1812]], trong cuộc [[Chiến tranh Pháp-Nga (1812)|Chiến tranh Pháp-Nga, 1812]]. Trận đánh này đánh dấu sự sụp đổ của ''[[Đội quân vĩ đại (Napoléon)|Đội quân vĩ đại]]'' của [[Hoàng đế]] [[Đế chế thứ nhất|nước Pháp]] là [[Napoléon Bonaparte]] trong cuộc rút chạy khỏi nước [[Đế quốc Nga|Nga]].<ref name="stanleystander101">Stanley Sandler, ''Ground warfare: an international encyclopedia'', Tập 1, trang 101</ref> Dù thể hiện tài nghệ quân sự xuất sắc của Napoléon I trong việc điều binh khiển tướng trong điều kiện khó khăn, trận đánh đẫm máu này là một thảm kịch của Pháp..<ref name="franceschi166"/> Vốn sau trận ác chiến tại [[Trận Borodino|Borodino]] (1812), Quân đội Đế quốc Nga rút khỏi [[Moskva]], quân Pháp vào chiếm. Nhưng rồi kể từ [[tháng mười|tháng 10]] năm ấy, quân Pháp đã phải rút khỏi Moskva. Sự tấn công dồn dập của quân du kích Nga, cùng với sự thiếu thốn tiếp tế của quân Pháp trong Mùa Đông lạnh giá, đã khiến cho quân Pháp bị tổn hại nặng nề. Và, ngay từ đầu [[tháng mười một|tháng 11]] năm 1812, quân Nga đã bắt đầu đặt bẫy ở con [[sông Berezina]].<ref>David G. Chandler, ''Atlas of military strategy'', trang 121</ref>
 
'''Trận Berezina''' (hay '''trận Beresina''') là một trận chiến trong cuộc [[chiến tranh Pháp-Nga (1812)]] diễn ra từ ngày [[26 tháng 11|26]] đến ngày [[29 tháng 11]] năm [[1812]] tại thị trấn Borisov (nay thuộc [[Belarus]]) bên bờ [[sông Berezina]], giữa quân đội [[Đệ Nhất Đế chế Pháp|Đệ nhất đế chế Pháp]] ([[Grande Armée]], có nghĩa là <nowiki>''Đội quân vĩ đại''</nowiki>) và quân đội [[Nga]]. Sau trận đánh này, quân đội Pháp do [[hoàng đế]] [[Đế chế thứ nhất|Pháp]] là [[Napoléon Bonaparte|Napoléon I]] chỉ huy vượt sông đã thành công trong việc rút khỏi lãnh thổ Nga, nhưng chịu thiệt hại nặng nề.<ref name="stanleystander101">Stanley Sandler, ''Ground warfare: an international encyclopedia'', Tập 1, trang 101</ref>
Hoàng đế [[Aleksandr I của Nga|Aleksandr I]] xuống lệnh cho [[Nguyên soái]] [[Mikhail Illarionovich Kutuzov]], [[Đô đốc]] [[Pavel Vasilievich Chichagov]] và [[Đại tướng]] [[Pyotr Khristianovich Wittgenstein]] vây bọc và ngăn chặn quân thù vượt qua sông Berezina.<ref name="stanleystander101"/> Vào ngày [[23 tháng 11]] năm 1812, Napoléon I kéo tàn binh đến [[Borisov]], sông Berezina. [[Nguyên soái|Thống chế]] [[Nicolas Oudinot]] được lệnh chiến đấu chống đạo quân của Chichagov trong khi Thống chế [[Claude Victor-Perrin, Duc de Belluno]] thì phải chiến đấu với quân Wittgenstein. Vào ngày [[26 tháng 11]] năm ấy, trên những chiếc cầu phao mà kỹ sư Pháp thả xuống, Napoléon I cùng đoàn quân của ông bắt đầu vượt sông Berezina. Quân đội Nga đã đến gần và tấn công từ hai phía. Cho đến đên ngày [[28 tháng 11]] năm 1812, giao chiến vẫn tiếp diễn ở bờ Tây giữa Chichagov với Oudinot được Binh đoàn của Thống chế [[Michel Ney]] hỗ trợ, và ở bờ Đông giữa Đại tướng Wittgenstein và Miladoravich với quân của Victor.<ref name="mclodfelter183"/> Thế rồi, mưu kế của Napoléon I giữ cho quân Nga ở hướng Nam Borisov đã thành công. Ông vượt sông an toàn và vào ngày [[29 tháng 11]] năm 1812, cầu phao bắc qua sông Berezina được hủy. Ông bỏ lại ở sau là một đạo quân "thứ hai", bao gồm các binh sĩ theo sau và dân thường.<ref name="stanleystander101"/> Trong thảm họa, họ không thể nào giữ vững kỷ cương được nữa.<ref name="franceschi166"/>. Cả dòng sông Berezina chứa đầy thi thể bị đóng băng của các tử sĩ.<ref name="mclodfelter183"/>
 
== Bối cảnh lịch sử ==
Với trận chiến khốc liệt này, Hoàng đế Napoléon I đã lập công tích lớn lao là cứu vãn đội quân của ông. Điều ấy một lần nữa minh chứng cho [[thiên tài]] [[quân sự]] của ông, làm nên một ''Phép lạ'' cho Quân đội Pháp.<ref name="franceschi166">Michel Franceschi, Ben Weider, ''The Wars Against Napoleon: Debunking the Myth of the Napoleonic Wars'', trang 166</ref> Nhưng, thực sự là nếu quân Nga chiến đấu quyết liệt hơn chút xíu nữa là cả đoàn quân Pháp bị tiêu diệt hoàn toàn. Tuy đã chiến đấu rất dũng cảm và gây cho quân Nga nhiều hao tổn, thiệt hại của đội quân tinh nhuệ của ông là hết sức to lớn. Chưa kể toàn thể những người Pháp bị bỏ lại đều có kết cục bi thảm. Sự thất điên bát đảo cực kỳ đau đớn của quân Pháp trong trận đánh kịch liệt này đã dẫn đến sự xuất hiện của từ ngữ ''Bérézina'' trong [[tiếng Pháp]] - chỉ một đội quân đã tan vỡ, bị đập cho nhừ tử, bị hỗn loạn và nằm trong thảm cảnh.<ref name="mclodfelter183">Micheal Clodfelter, ''Warfare and armed conflicts: a statistical reference to casualty and other figures, 1500-2000'', trang 183</ref>
Cuối tháng 6/1812, hoàng đế nước Pháp là [[Napoléon Bonaparte|Napoléon I]] phát động chiến tranh với [[đế quốc Nga]],<ref>David Nicholls, ''Napoleon: a biographical companion'', trang XIX</ref> một phần do Nga hoàng [[Aleksandr I của Nga|Aleksandr I]] trước đó đã liên tục có những động thái chống lại liên minh với Pháp<ref>{{Chú thích web|url=https://www.warhistoryonline.com/napoleon/6-reasons-napoleon-invaded-russia.html|tựa đề=|tác giả=|họ=|tên=|ngày=|website=|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=}}</ref>. Trong vòng 3 tháng đầu của cuộc chiến, đội quân [[Grande Armée]] đã liên tiếp giành nhiều thắng lợi trước quân đội Nga lúc đó do nguyên soái [[Mikhail Bogdanovich Barklay-de-Tolli|Barclay de Tolly]] chỉ huy, buộc Nga hoàng Aleksandr I phải bổ nhiệm nguyên soái [[Mikhail Illarionovich Kutuzov|Mikhail I. Kutuzov]] làm tổng tư lệnh mới của quân đội.
 
Trong [[Trận Borodino|trận chiến tại làng Borodino]], quân Pháp giành [[Chiến thắng kiểu Pyrros|thắng lợi kiểu Pyrros]] về mặt chiến thuật. Họ chịu thiệt hại nặng nề<ref>David Nicholls, ''Napoleon: a biographical companion'', trang 39</ref> mà không thể hủy diệt hoàn toàn quân Nga để giành [[Thắng lợi quyết định|chiến thắng quyết định]]. Sau đó, do bị áp đảo quân số và hỏa lực trước đối phương, nguyên soái M.I.Kutuzov buộc phải ra quyết định bỏ ngỏ con đường dẫn đến Moskva rồi đến đóng quân tại làng [[Taroutino]] để xây dựng căn cứ đầu não của quân kháng chiến Nga.
Sau thảm kịch này thì các binh sĩ tinh nhuệ Pháp còn sống cũng bị hủy diệt bởi bệnh dịch và thời tiết khắc nghiệt ở nước Nga. Ít lâu sau đó, cuộc Chiến tranh Vệ quốc của người Nga đã toàn thắng.<ref name="franceschi166"/>
 
Mặc dù Napoléon I chiếm được Moskva nhưng thành phố đã cháy rụi, khiến quân đội viễn chinh Pháp mất đi nơi trú ẩn an toàn trước khi bước vào mùa đông khắc nghiệt ở nước Nga. Cuối cùng, vào cuối tháng 10 năm đó, quân Pháp đành phải rút quân. Kể từ đó, sự tấn công dồn dập của quân du kích Nga và sự thiếu thốn tiếp tế giữa mùa đông lạnh giá (luôn dưới -20 độ C) đã gây thiệt hại nặng nề cho quân Pháp.
== Bối cảnh lịch sử ==
 
Cuối [[tháng sáu|tháng 6]] năm [[1812]], Hoàng đế nước [[Đế chế thứ nhất|Pháp]] là [[Napoléon Bonaparte]] thân chinh đem đại binh đi [[xâm lược]] [[Đế quốc Nga|nước Nga]].<ref>David Nicholls, ''Napoleon: a biographical companion'', trang XIX</ref> Hoàng đế [[Aleksandr I của Nga|Aleksandr I]] phát động cuộc [[Chiến tranh Pháp-Nga (1812)|Chiến tranh Vệ quốc]] chống lại kẻ thù xâm lăng.<ref>William C. Fuller, ''Strategy and Power in Russia 1600-1914'', trang 245</ref> Sau một lui quân của Quân đội Nga, trong ngày [[7 tháng 9]] năm 1812, Tổng tư lệnh quân Nga là [[Nguyên soái]] [[Mikhail Illarionovich Kutuzov|Mikhail I. Kutuzov]] dừng chân trên con đường tới cố đô [[Moskva]] để ác chiến với quân thù. Trong [[Trận Borodino|trận tử thủ của Quân đội Nga tại làng Borodino]], quân Pháp thắng trận nhưng bị hủy hoại nặng nề, quân Nga tổ chức rút binh.<ref>David Nicholls, ''Napoleon: a biographical companion'', trang 39</ref> Sau chiến thắng trả giá đắt kinh khủng này, Napoléon I chiếm được Moskva nhưng thành phố đã cháy rụi và vị Hoàng đế nước Nga vẫn quyết tâm không đầu hàng. Cuối cùng, ông đành phải rút quân. Nhưng thảm họa vẫn còn với Napoléon I.<ref>Ralph Ashby, ''Napoleon against great odds: the emperor and the defenders of France, 1814'', các trang 13-14.</ref>
== Diễn biến ==
Ngay từ đầu tháng 11/1812, Nga hoàng [[Aleksandr I của Nga|Aleksandr I]] lệnh cho nguyên soái [[Mikhail Illarionovich Kutuzov]] ngăn chặn quân viễn chinh Pháp vượt qua sông Berezina.<ref name="stanleystander101" /> Vị tổng tư lệnh 66 tuổi của quân đội Nga phân công đô đốc [[Pavel Vasilievich Chichagov]] và đại tướng [[Pyotr Khristianovich Wittgenstein]] bố trí mai phục bên bờ sông Berezina.<ref>David G. Chandler, ''Atlas of military strategy'', trang 121</ref>
 
Đến ngày 23/11/1812, [[Napoléon Bonaparte|Napoléon I]] dẫn quân đến thị trấn Borisov bên bờ đông sông Berezina (nay thuộc lãnh thổ Belarus). [[Nguyên soái|Thống chế]] [[Nicolas Oudinot]] được lệnh bọc hậu cho quân Pháp, cầm chân quân Nga lâu nhất có thể để phần lớn lực lượng có thể vượt sông an toàn. Còn thống chế [[Claude Victor-Perrin, Duc de Belluno]] lĩnh nhiệm vụ đối đầu với đội quân của Wittgenstein.
 
Ngày 26/11 năm ấy, Napoléon I cùng đoàn quân của ông bắt đầu vượt sông Berezina trên những chiếc [[cầu phao]] do các kỹ sư Pháp dựng lên trên dòng sông này. Ngay lúc đó, quân đội Nga đã tiếp cận và bắt đầu tấn công gọng kìm quân Pháp. Cho đến đêm ngày 28/11, giao chiến vẫn tiếp diễn ở bờ Tây giữa Chichagov và Oudinot được Binh đoàn của thống chế [[Michel Ney]] hỗ trợ, và ở bờ Đông giữa đại tướng Wittgenstein với lực lượng dự bị của Victor-Perrin.<ref name="mclodfelter183">Micheal Clodfelter, ''Warfare and armed conflicts: a statistical reference to casualty and other figures, 1500-2000'', trang 183</ref> Cuối cùng, khoảng 50-75% lực lượng viễn chinh Pháp vượt sông an toàn và vào ngày 29/11/1812. Chiếc cầu phao bắc qua sông Berezina bị phá hủy ngay sau đó, bỏ lại phía sau cả một đạo quân "thứ hai", bao gồm các binh sĩ theo sau và dân thường.<ref name="stanleystander101" /> Cả dòng sông Berezina chứa đầy thi thể bị đóng băng của các chiến sĩ tử trận của cả hai bên.<ref name="mclodfelter183" />
 
== Kết quả ==
Sau cuộc vượt sông Berezina, Napoléon I đã cứu quân đội của ông thoát khỏi nguy cơ bị bao vây và bị tiêu diệt hoàn toàn, được ví như một ''Phép lạ'' cho nước Pháp.<ref name="franceschi166">Michel Franceschi, Ben Weider, ''The Wars Against Napoleon: Debunking the Myth of the Napoleonic Wars'', trang 166</ref> Chưa kể toàn thể những người Pháp bị bỏ lại đều có kết cục bi thảm. Kể từ đó, từ ''Bérézina'' trong [[tiếng Pháp]] cũng có nghĩa là <nowiki>''thảm họa''</nowiki>, hay thường được dùng để chỉ một sự thiệt hại to lớn đối với một đội quân.<ref name="mclodfelter183" /> Sau đó, các binh sĩ Pháp dần mất kỷ luật.<ref name="franceschi166" />. Một năm sau (1813), cuộc Chiến tranh Vệ quốc của người Nga đã toàn thắng.<ref name="franceschi166" />
 
== Chú thích ==