Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Hoa Hồng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
n clean up, replaced: → using AWB
Dòng 20:
|combatant2= [[Tập tin:Red Rose Badge of Lancaster.svg|15px]] [[Nhà Lancaster]]
|commander1=[[Tập tin:Arms of Edward of Norwich, 2nd Duke of York.svg|20px]] [[Richard Plantagenet, Công tước thứ ba của York|Richard, Công tước của York]] †<br />[[Tập tin:Coat of Arms of Edward IV of England (1461-1483).svg|20px]] [[Edward IV của Anh]]<br />[[Tập tin:Coat of Arms of Richard III of England (1483-1485).svg|20px]] [[Richard III của Anh]] †
|commander2=[[Tập tin:Coat of Arms of Henry VI of England (1422-1471).svg|20px]] [[Henry VI của Anh]]<br /> [[Tập tin:Arms of Margaret of Anjou.svg|20px]] [[Margaret xứ Anjou]] <br /> [[Tập tin:Arms of the Prince of Wales (Modern).svg|20px]] [[Edward của Westminster, Hoàng thân của Wales|Edward của Westminster]] †<br />[[Tập tin:Coat of Arms of Henry VII of England (1485-1509).svg|20px]] [[Henry VII của Anh]]
|strength1=
|strength2=
Dòng 140:
Sau chiến tranh, Bá tước của Warwick, "Kẻ buôn vua", trở thành lãnh chúa quyền lực nhất, nhiều đất đai nhất trong cả nước Anh. Ngoài đất đai của nhà vợ, Warwick còn được thừa kế các lãnh địa của cha và được phong cho nhiều vùng đất cướp được từ trong cuộc chiến với nhà Lancaster. Ông đặt nhiều chân tay của mình để cai quản các vùng đất nói trên. Warwick cho rằng nước Anh cần phải liên minh với Pháp và đã thương lượng cuộc hôn nhân của Edward IV với một cô dâu trong hoàng tộc Pháp. Tuy nhiên, Edward bí mật kết hôn với [[Elizabeth Woodville]], góa phụ của một hiệp sĩ nhà Lancaster, vào năm 1464. Edward chỉ tuyên bố cuộc hôn nhân của ông sau khi sự đã rồi và khiến Warwick bẽ mặt.
 
Xung đột quyền lợi bắt đầu nảy sinh khi những thành viên trong gia đình Woodvilles được Edward IV ưu ái hơn so với gia đình Nevilles trong triều. Nhiều người thân của hoàng hậu Elizabeth kết hôn với các gia đình quý tộc, những người khác được phong đất ở khắp nơi. Ngoài ra, trong khi Warwick muốn liên minh với Pháp thì Edward IV lại muốn giao hảo với Burgundy. Edward cũng không sẵn lòng để hai người em trai của ông, [[George, Công tước của Clarence]] và [[Richard III của Anh|Richard, Công tước của Gloucester]], kết hôn với các con gái của Warwick, [[Isabel Neville|Isabella Neville]] và [[Anne Neville|Anne Neville]]. Uy tín của Edward IV với người dân cũng giảm sút do tình trạng thuế má cao và trị an không được vãn hồi.
 
[[Tập tin:Middleham Castle.JPG|trái|nhỏ|200px|[[Lâu đài Middleham]]]]
Dòng 177:
Nhiều người ủng hộ Buckingham và các quý tộc bất mãn khác cùng Henry Tudor đi lưu vong. Richard III đã tung tiền hối lộ thuộc hạ của Công tước Britanny để phản bội và bắt lại Henry, nhưng Henry kịp biết tin và trốn sang Pháp, nơi ông nhận được sự hỗ trợ từ triều đình Pháp.
 
Tự tin rằng nhiều quý tộc ở Anh và ngay cả các cận thần của Richard III cũng sẽ theo ông, Henry Tudor lên tàu trở về từ [[Harfleur]] vào ngày 1 tháng 8 năm 1485 với lực lượng tập hợp được từ Pháp. Nhờ thuận gió, ông đến [[Pembrokeshire]] sáu ngày sau. Những triều thần của Richard III ở Wales hoặc trở giáo theo Henry, hoặc không can thiệp vào cuộc hành quân của ông. Henry vừa thu thập thêm người ủng hộ vừa tiến qua Wales và vùng March. Ông đánh bại Richard III tại [[trận Bosworth Field]]. Vị vua cuối cùng nhà York [[tử trận]]. Tương truyền, tay cung thủ người xứ Wales [[Rhys ap Thomas]] chính là người đã lấy mạng ông. Ba ngày sau đó, Rhys được Henry Tudor, giờ là vua Henry VII, phong tước hiệp sĩ.
 
Sau trận Bosworth Field, thay Richard bị lột trần truồng, vắt lên lưng ngựa rồi đem về bêu 2 ngày ở [[Leicester]]. Henry được tôn làm vua, lấy hiệu là Henry VII. Ông củng cố ngai vàng của mình bằng cách kết hôn với [[Elizabeth của York]], con gái của Edward IV và Hoàng hậu Elizabeth Woodville và là người gần gũi nhất bên phía nhà York có thể tranh giành ngai vàng. Qua đó, Henry VII thống nhất hai dòng họ hoàng tộc và hợp nhất biểu tượng hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng thành một đóa hồng vừa đỏ vừa trắng, hoa hồng Tudor. Henry VII tiếp tục củng cố ngai vàng bằng cách xử tử bất cứ kẻ nào có khả năng thừa kế ngay khi có cơ hội, một chính sách được con trai ông, [[Henry VIII của Anh|Henry VIII]], tiếp tục.