Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tế Công”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 14:
Không giống với các tăng sĩ Phật Giáo bình thường, sư không thích tuân theo [[Giới (Phật giáo)|Giới Luật]] và thích uống rượu, ăn thịt, đến những nơi như quán rượu, nhà dâm mà không quan tâm việc người đời bàn tán, dèm pha. Người đời thấy hành động có vẻ điên khùng, kỳ quái như vậy nên đặt biệt danh cho sư là Tế Điên. Y phục của sư rách nát, bẩn thỉu khi đi từ nơi này đến nơi khác, thường xuyên té ngã khi đang say rượu. Tuy nhiên, sư rất tốt bụng và thể hiện tinh thần nhập thế cứu đời của Bồ Tát; sư thường sẵn sàng giúp đỡ những người thường, chữa trị cho những người bệnh và đấu tranh chống lại những điều bất công trong xã hội như những người giàu, có quyền thế ức hiếp dân nghèo,... Các vị sư trong chùa vì không hiểu được ý nghĩa những hành động quái lạ của Tế Công và sợ ảnh hưởng đến thanh danh, giới luật Phật giáo nên đẩy sư ra khỏi chùa và vì thế sư thường đi lang thang khắp nơi, không trú tại bất kỳ nơi nào cố định và giúp đỡ mọi người bất kỳ khi nào có thể.
 
Người đương thời và đời sau vì thấy những hành động lập dị, kỳ quái nhưng đầy từ bi, nhân từ của sư nên nghĩ rằng sư hiện thân của [[Bồ Tát]], [[A-la-hán|A La Hán]]. Trong đó, nhiều người coi sư như là hóa thân của PhụcHàng HổLong La Hán- một trong [[Thập Bát La hán|thập bát La Hán]]. Có một truyền thuyết kể lại rằng cư dân ở vùng Tần Hồ rất thích ăn ốc nhưng họ chỉ ăn phần đuôi, sư bèn xin hết chổ ốc họ bỏ đi đó đem thả xuống sông, ốc sống lại nhưng cụt đuôi.
 
Ngày 16 tháng 5 năm 1209, sư an nhiên ngồi kiết già thị tịch, hưởng thọ 79 tuổi, trước khi tịch sư có để lại một bài kệ:<blockquote>''Sáu mươi năm phiêu bạt đó đây''