Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tôn Bất Nhị”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 7:
Tôn Bất Nhị được [[Kim Dung]] đưa vào trong [[Anh hùng xạ điêu|Xạ điêu anh hùng truyện]] và [[Thần điêu hiệp lữ|Thần điêu đại hiệp]] của mình. Ngoại hiệu của bà là Thanh Tịnh tản nhân, nữ đạo sĩ duy nhất trong [[Bắc Thất Chân|Toàn Chân thất tử]].
 
Tôn Bất Nhị trong tiểu thuyết [[Thiên hạ ngũ tuyệt|Võ lâm ngũ bá]] có tên là ''Tôn PhụngPhượng Cô'', đầu lĩnh của bọn hải tặc ''Hắc Phụng bang''. Bà cùng với nhị trại chủ Đàm Thiên Thoại (chính là Trường Chân tử [[Đàm Xứ Đoan]] sau này) chiếm giữ cửa biển, hoành hành ngang dọc mà quan binh không thể làm gì được.
 
Về sau được [[Vương Trùng Dương]] cảnh tỉnh, Tôn Phượng Cô đã giải tán thuộc hạ, bỏ nghề thảo khấu, bái Vương Trùng Dương làm sư phụ. Bà mặc áo đạo bào thêu hình một bộ xương người, do ý của Vương Trùng Dương dạy "đời người ngắn ngủi, trong chớp mắt là trôi qua, biến thành xương khô nên phải tu tập chân tính theo về đại đạo".