Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Việt Nam trong Chiến tranh thế giới thứ nhất”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Lùi sửa
Dòng 4:
'''Việt Nam trong Chiến tranh thế giới thứ nhất''' là một giai đoạn ngắn trong lịch sử Việt Nam bắt đầu từ khi [[Chiến tranh thế giới thứ nhất]] bùng nổ năm 1914 đến khi cuộc chiến này kết thúc vào năm 1918. Đối với phong trào giải phóng dân tộc tại Việt Nam, cuộc chiến này đánh dấu sự xuất hiện của một thế hệ những nhà lãnh đạo cách mạng Việt Nam với những tên tuổi nổi bật như [[Phan Văn Trường]], [[Nguyễn Ái Quốc]]... Thế hệ này là gạch nối giữa những nhà yêu nước Việt Nam tiền bối như [[Phan Bội Châu]], [[Phan Châu Trinh]] và những nhà hoạt động chính trị hiện đại xuất hiện trong thập niên 1920s.
 
Trong khi cố gắng khai thác tài nguyên thiên nhiên và nhân lực của [[Bán đảo Đông Dương|Đông Dương]] để phục vụ cho [[Chiến tranh thế giới thứ nhất]], [[Pháp]] dùng vũ lực trấn áp tất cả hoạt động chính trị đòi độc lập ở [[Việt Nam]]. Việt Nam là một trong những thuộc địa có đóng góp nhiều nhất về nhân lực, vật lực và tài lực cho [[Đế quốc Pháp]]. Rất nhiều lính [[người Việt]] bị Pháp bắt tham chiến trong Chiến tranh thế giới thứ nhất ở châu Âu. Có thể món ăn [[phở]] xuất hiện khoảng năm 1910-1912, ngay trước khi những người di cư bị bắt ép đầu tiên từ Việt Nam đặt chân đến Pháp để giúp "mẫu quốc" đẩy lùi sự xâm lược của [[Đức]] trong chiến tranh. Sự tham chiến của Pháp khiến hàng chục ngàn người Việt Nam bị cưỡng bức chiến đấu và lao dịch ở châu Âu, dẫn đến nhiều cuộc nổi loạn khắp cả [[Bắc Kỳ]], [[Trung Kỳ]] và [[Nam Kỳ]]. Có đến 50.000 binh lính và 50.000 lao công người Việt bị cưỡng chế kéo khỏi những làng mạc và bị đưa sang [[châu Âu]] chiến đấu cho Pháp trong chiến tranh. Họ bị chính quyền Đông Dương cưỡng ép nhập ngũ, và hàng ngàn đã tử trận trong [[trận Somme (1916)]], gần bờ biển [[Bỉ|B]] và rất nhiều nữa hy sinh ở chiến trường [[Trung Đông]] đẫm máu. Trải qua những sự tiếp xúc với [[người châu Âu]], vài người đã có nhận thức chính trị về sự tự trị của quốc gia và đấu tranh cách mạng. Việt Nam còn phải đóng góp tới 184 triệu đồng bạc Franc dưới hình thức vay nợ (thời đó, khoản tiền 184 triệu Franc là khoản tiền khổng lồ) và 336.000 tấn lương thực, thực phẩm, nông lâm sản các loại như: cao su, đậu tây, gỗ, lúa, ngô, thịt, trứng,... Những gánh nặng kinh tế này đè nặng lên vai người Việt khiến cho người Việt Nam bất mãn. Thêm nữa, nền nông nghiệp Việt Nam còn đang gặp khó khăn bởi thiên tai, dịch bệnh từ 1914 đến 1917. Hơn 30.000 người Việt Nam đã chết trong cuộc chiến và 60.000 bị thương. Người dân Việt Nam còn bị buộc phải chịu thêm nhiều sưu cao thuế nặng để tài trợ chiến tranh cho Pháp.
 
Do thiếu mất một tổ chức thống nhất toàn quốc, hoạt động đấu tranh vì độc lập dân tộc tại Việt Nam dù mãnh liệt nhưng vẫn thất bại và không tận dụng được lợi thế khi Pháp đang gặp khó khăn như là kết quả của chiến tranh để thực hiện bất kỳ cuộc nổi dậy đáng chú ý nào. Hoạt động của những người có học thức không mang lại kết quả trong khi những lực lượng xã hội mới vẫn chưa đủ mạnh để thúc đẩy những cuộc đấu tranh quy mô lớn.