'''Tôn Bất Nhị''' ([[tiếng TrungHán Quốcphồn thể|tiếngphồn Trungthể]]:孫不二, [[Trung văn giản thể|giản thể]]:孙不二, 1119 - 1182), nguyên danh là Phú Xuân (富春), pháp danh là Bất Nhị (不二), bà là người Ninh Hải (nay là [[Mưu Bình]], [[Sơn Đông]]) và là con gái của [[Tôn Trung Dực]]. Năm 1167, khi Vương Trùng Dương tới huyện Ninh Hải truyền đạo, bà cùng chồng là [[Mã Ngọc]] đã quy y. Bà là nữ đệ tử duy nhất của [[Vương Trùng Dương]], người sáng lập [[Toàn Chân đạo|Toàn Chân giáo]], đạo hiệu là '''Thanh Tịnh tản nhân'''. Vì thế người ta còn gọi bà là ''Tôn Tiên Cô'' hay Tôn chân nhân. Cùng 6 vị sư huynh lập thành nhóm gọi là [[Bắc Thất Chân|Toàn Chân thất tử]]. Bà là người sáng lập ra "Thanh Tịnh phái".
[[Hốt Tất Liệt|Nguyên Thế Tổ]] sau này phong bà là "''Thanh Tĩnh Uyên Chân Thuận Đức Chân Nhân''" (清靜淵真順德真人), đến thời [[Nguyên Vũ Tông]] phong thêm thành "''Thanh Tịnh Uyên Trinh Huyền Hư Thuận Hóa Nguyên Quân''" (清静淵貞玄虛順化元君).