Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mộc Hoa Lê”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 17:
Những cuộc hành quân của Mộc Hoa Lê và con trai [[Bột Lỗ]] đã uy hiếp cả hai nước Tống-Kim. Năm 1226, Thành Cát Tư Hãn lại lên đường tiến về phía đông, với mục tiêu đầu tiên là thu phục nước [[Tây Hạ]]. Kết quả, các đô thị lớn như [[Cam Châu]], [[Túc Châu]] bị chiếm. Mùa đông năm đó, quân Mông Cổ vượt Hoàng Hà, tiêu diệt 30 vạn quân Tây Hạ bên bờ sông.<ref>Hà Văn Tấn, Phạm Thị Tâm: Cuộc kháng chiến chông xâm lược Nguyên - Mông thế kỷ XIII, trang 40-50</ref>
 
Năm 1227, Thành Cát Tư Hãn ra lệnh cho Mộc Hoa Lê vây kínhãm [[Yên Kinh]], lạiđồng rathời lệnh chosai Triết Biệt đóng quân dọc đường từ [[Khai Phong]] tới [[Yên Kinh]], nhằm chặn đánh tất cả các đoàn tiếp tế [[lương thảo]]. Vềvề phía Kim, khi triều đình Kim rút lui, để một hoàng thân ở lại cố thủbắc. MộtNhưng bênđến quyếtmùa baoxuân vây,năm một bên quyết thủ. Hết [[mùa đông]]đó, sang [[mùa xuân]] thành Yên Kinh vẫn đứng vững., Nhưngmặc dù lương thực trong thành ngày mộtdần cạn. kiệt, trước đâybị lươngcắt thựcđứt docả hai nguồn tiếp tế; mộtchủ yếu: dotừ các châu, huyện Hoa Bắc giao nộp, hai là tiếp tế từ [[Khai Phong|Biện Lương]] lên. Nayphía tất cả các thành trì, châu, huyện trên vùng [[Hoa Bắc]] bị quân Mông Cổ kiểm soátnam. Nguồn tiếp tế từ miền nam lên bị chặn đánh.
 
QuáLúc tuyệt vọngnày, vị tướng trấn thủ Yên Kinh quyết xuađịnh quândẫn đánh mộtquân trậnđột phá vòng vây., Nhưngnhưng các tướng khônglĩnh tuândưới quyền lệnhđều phản đối. Ông lấyphải dùng [[máu]] viết biểucấp tố cáo việc nàybáo lên vua Kim, phân phát tài vật cho thuộc hạ, rồi uống [[thuốc độc]] tự vẫn. ÔngĐêm [[chết]] rồiđó, đang đêm viêncác tướng trấn thủ mở cửa thành, cùng người ái thiếp bỏ trốn. Quân trong thành không tướng chỉ huy. Các tướng coi binh đoàn tranh quyền, đánhđoạt lẫn nhau, không ai giữ cửa thành. Một vài toán quân bị bại, mở toang cửa thành ra hàng Mông Cổ.
 
Mộc Hoa Lê xuadẫn một vạn rưỡi15.000 kị binh, dẫn theocùng 30 binh đoàn thân binh Trung Quốc tràn vào thànhYên Kinh. Kị binh phi trên xác quân lính, dân chúng. Họ còn đốt phá khắp nơi. TínhKết raquả, có tới 5 vạn50.000 quân Kim bị giết với khoảng 50 vạn500.000 dân chúng, gia đình chết trong đám loạn quân. MườiKhoảng vạn100.000 [[phụ nữ]] lên thành nhảy xuống tự tử, vì sợ bị hãm hiếp. Trong ba tháng, thành Yên Kinh vẫn còn bốc [[lửa|cháy]].
 
Sau đó, nhà Kim phải dời đô về [[Biện Kinh]] (tức [[Khai Phong]]) để tránh người Mông Cổ. Nước Kim từ đó liên tục thất bại, không kháng cự nổi. Các lực lượng vũ trang nông dân mặc áo đỏ nổi dậy chống lại nhà Kim, dưới tên gọi Hồng áo quân. Năm 1217, tướng Mộc Hoa Lê chỉ huy quân Mông Cổ tiếp tục xâm chiếm đất đai của Kim.
 
Năm 1223, Mộc Hoa Lê đánh vào Thiểm Tây, tấn công [[Trường An]]. Tại đây lực lượng của Kim rất mạnh, đông tới 20 vạn người. Mộc Hoa Lê chuyển sang bao vây Phượng Tường với lực lượng 10 vạn người. Cuộc bao vây kéo dài hơn 1 tháng và quân Mông Cổ bị quấy rối bởi các lực lượng địa phương trong khi quân tiếp viện của Tây Hạ không đến (Mộc Hoa Lê sau đó chết bệnh vì uất ức và quân Mông Cổ rút lui).