Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bánh gạo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n clean up, replaced: → (13) using AWB
lỗi chính tả, Lỗi dùng từ
Dòng 1:
{{unreferenced|date=tháng 4 năm 2016}}
[[Tập tin:Banh bo hap.jpg|nhỏ|phải|250px|Bánh bò, một loại bánh gạo đặc trưng của Việt Nam]]
'''Bánh gạo''' là tên gọi chỉ chung các loại [[bánh mặn]] và [[bánh ngọt]] được làm từ [[bột gạo]], nó có thể được làm bất kỳ từ loại [[gạo]] đã được định hình, cô đặc, kết hợp với nhau. Một chiếc bánh gạo bất kỳ làm từ bất cứ loại gạo nào đã được định hình, cô đặc hoặc kết hợp thành một loại duy nhất được làmvị ngọt hoặc mặn hoặc tự nhiên. Một loạt các loại bánh gạo tồn tại ở nhiều nền văn hóa khác nhau trong đó gạo thường được nấu để ăn, và đặc biệt phổ biến ở châu Á. Các biến thể phổ biến bao gồm bánh làm từ bột gạo những loại làm từ gạo xay và những loại làm từ ngũ cốc nguyên hạt được nén lại với nhau hoặc kết hợp với một số hợp chất liên kết khác.
 
NguồnVề nguồn gốc bánh gạo có giả thiết cho rằng nó xuất xứ từ Trung Quốc, có thể là một loại bánh nếp dẻo hay bột gạo xay ra, hồ bột lên và cho nhân vào gói lại bằng lá. Sau này được du nhập vào các nước châu Á khác.
 
Ngày nay, người Trung Quốc ăn mừng năm mới với cơm nắm, kẹo gạo, và bánh gạo truyền thống làm bằng gạo hấp trong nhiều giờ và trộn với sữa, đường, mỡ lợn hoặc dầu ăn, và bột nhão có hương vị như chà là hoặc đậu. Bánh thành phẩm có thể được chiên, nướng, hoặc luộc. Trong thời kỳ huy hoàng của Đế quốc Anh, gạo được trồng ở Ấn Độ, Trung Quốc và Đông Nam Á đã được nhập khẩu sang Anh và châu Âu và trở thành nền tảng cho nhiều loại thực phẩm yêu thích bao gồm cả bánh gạo. Truyền thống bánh gạo được mượn dưới dạng bánh kếp mang gạo, được gọi là bánh tráng (cho món nướng). Công nghệ chế biến bánh gạo cũng được tân tiến hơn, không cần phải làm thủ công cho tốn sức hoàn toàn làm theo cách truyền thống được nếu văn hóa đó là truyền thống qua bao thế hệ không gì vứt bỏ được. Sau khi gạo được xay, nó được đặt trong một chiếc máy chuyển đổi nó thành dạng bánh để ăntạo vớinên nhiều hình thù khác nhau lúc thưởng thức.
 
== Lịch sử==
Lịch sử của bánh gạo phần lớn không có giấyghi tờchú cụ thể, nhưng nguyên tắc chung đã tồn tại có lẽ chừngbởi nào gạo đã được thu hoạch và thưởng thức vì lợi ích dinh dưỡng của nó. Gạo đã được trồng hơn 7.000 năm. 19 loài của thànhloaị viêncây này thuộc họ cỏ phát triển tốt nhất ở vùng khí hậu ấm áp và ẩm ướt; và lúa có lẽ được trồng đầu tiên ở miền Nam Trung Quốc hoặc Bắc Thái Lan. Từ Đông Nam Á, ngành trồng trọt của nó di cư khắp các khu vực có khi hậu ấm áp hơn ở Châu Á, Nam Âu và cuối cùng là Thế giới Mới. Hơn một nửa nhân loại hiện phụ thuộc vào gạo như là lương thực và ngũ cốc chính của họ. Cũng như là một nguồn carbohydrate phức tạp, gạo có giá trị dinh dưỡng đáng kể. Cám (một lớp giữa hạt và vỏ trấu được loại bỏ trong chế biến để tạo ra gạo trắng và để lại trong gạo nâu) chứa chất xơ, dầu, khoáng chất, protein và vitamin bao gồm E, K và B-phức tạp.
Bánh gạo như một loại thực phẩm có một lịch sử lâu dài ở Trung Quốc. Năm 1974, các nhà khảo cổ đã phát hiện ra những hạt gạo được bảo quản hoàn toàn trong tàn tích của Diuyao Hemudu, Chiết Giang. Nó chỉ ra rằng sớm nhất là bảy ngàn năm trước, tổ tiên của chúng ta đã bắt đầu trồng lúa. Bánh gạo đã có rất nhiều cái tên như là “Er”, “Ci” và “Dao Bing” từ thời nhà Hán. Trong một cuốn sách thổ ngữ được viết bởi [[Dương Hùng (Tây Hán)|Dương Hùng]], một nhà văn thời nhà Hán, tên của “Gao” đã được sử dụng. Tên này trở nên phổ biến trong thời [[nhà Ngụy]] và [[nhà Tấn]].