Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tuân Du”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 23:
Năm 192, Tháo mời Du tới làm Thái thú Nhữ Nam, rồi về triều làm Thượng thư. Tào Tháo cùng Tuân Du bàn chuyện rất hợp ý, nói với Tuân Úc và Chung Do rằng "Công Đạt là người phi thường, ta có được ông ấy để cùng bàn kế sách, việc thiên hạ có gì phải lo nữa!", rồi phong Du làm Quân sư Tế tửu.
 
==== Đánh Trương Tú ====
Năm Kiến An thứ ba (198), Tuân Du theo Tào Tháo đi đánh Trương Tú. Trương Tú liên minh với Lưu Biểu. Tuân Du khuyên không nên đánh gấp sẽ khiến Biểu và Tú cứu giúp lẫn nhau, mà nên dùng kế hoãn binh để Biểu phải cấp quân lương cho Tú, lâu ngày không chu cấp nổi sẽ gây bất hòa chia rẽ.
 
Tào Tháo không nghe lời Tuân Du, tiến binh giao chiến với Trương Tú. Tú nguy cấp, Lưu Biểu sai quân đến cứu. Quân Tào bị bất lợi, Tào Tháo nói với Tuân Du: "Ta chẳng nghe lời ngươi mới đến nỗi thế này." Hai bên tiếp tục giao chiến, Trương Tú thua chạy về dưới trướng Lưu Biểu.
 
==== Đánh Lã Bố ====
Lã Bố bị quân Tào đánh bại, lui về cố thủ ở Hạ Bì. Tào Tháo vây đánh lâu ngày không phá được, giao chiến liên miên khiến quân sĩ mỏi mệt, bèn muốn dẫn quân về.
 
Dòng 35:
Tào Tháo nghe lời, tiếp tục vây đánh, rồi khơi nước sông Nghi, sông Tứ rót vào thành, bắt sống được Lã Bố.
 
==== Đánh Viên Thiệu ====
Tháng hai năm [[200]], [[Viên Thiệu]] phái [[Quách Đồ]], [[Thuần Vu Quỳnh]], [[Nhan Lương]] vây đánh Thái thú Đông Quận là [[Lưu Diên]] ở Bạch Mã, còn Thiệu dẫn đại quân đến Lê Dương, chuẩn bị vượt sông.
 
===== Giải vây Bạch Mã, Diên Tân =====
Tháng tư năm đó, Tào Tháo ra quân lên phía Bắc cứu Lưu Diên. Tuân Du khuyên rằng: "quân ta ít, không nên đối địch; nên chia bớt được thế lực của địch, giả vờ đến Diên Tân ra vẻ dẫn binh vượt sông đánh vào hậu phương của Thiệu, rồi đưa khinh kỵ tập kích Bạch Mã, đánh úp để bắt Nhan Lương."
 
Dòng 45:
Viên Thiệu vượt sông đuổi theo quân Tào, đến phía nam Diên Tân. Tào Tháo đóng lại ở phía Nam sườn núi, cho quân kỵ cởi yên thả ngựa, xe truy trọng từ Bạch Mã cũng đang trên đường chuyển đến. Các tướng cho rằng quân Viên sắp đến, nên quay về bảo vệ doanh trại. Tuân Du nói: "Đấy là để nhử địch, sao lại bỏ đi!" Tào Tháo đưa mắt liếc Tuân Du, cười. Quân Viên do [[Văn Xú]] và [[Lưu Bị]] dẫn đầu tranh nhau cướp xe truy trọng, Tào Tháo phái sáu trăm quân kỵ xông ra đánh, phá tan quân địch, giết được Văn Xú.
 
===== Trận Quan Độ =====
Hai bên cầm cự ở Quan Độ. Quân Tào sắp hết lương, Tuân Du hiến kế: "Thiệu cho vận lương sớm tối đến đây, tướng của Thiệu là Hàn dũng mãnh nhưng khinh địch, ta đánh có thể phá được." Tháo hỏi: "Có thể sai ai đi được?" Du đáp: "[[Từ Hoảng]] có thể đi được." Tháo sai Hoảng cùng Sử Hoán đón đánh phá tan quân địch, thiêu huỷ đồ truy trọng.
 
[[Hứa Du]] đến hàng Tào, khuyên đi đánh [[Thuần Vu Quỳnh]]. Các tướng nghi ngờ, duy chỉ có Tuân Du và [[Giả Hủ]] bảo nên nghe theo. Tào Tháo để Tuân Du và [[Tào Hồng]] ở lại phòng vệ, thân chinh đi đánh Thuần Vu Quỳnh. Quân Viên đại bại, [[Trương Cáp]] đến hàng. Tào Hồng nghi ngờ, không dám tiếp nhận. Tuân Du nói rằng: "Mưu kế của Cáp chẳng được dùng, mới phẫn nộ mà tới hàng, ngài còn nghi ngờ gì nữa?". Hồng nghe lời, bèn thu nhận Trương Cáp.
 
===== Đánh Viên Đàm, Viên Thượng =====
Viên Thiệu chết, con là [[Viên Đàm]], [[Viên Thượng]] tranh nhau Ký châu. Đàm đến cầu cứu quân Tào. Tào Tháo hỏi ý tướng sĩ nên đánh Lưu Biểu trước hay cùng Đàm đánh Viên Thượng, đa phần đều cho là [[Lưu Biểu]] cường mạnh, nên diệt trước. Tuân Du nói: "Lưu Biểu không có ý chí tiến thủ, không đáng lo. Họ Viên chiếm giữ 4 châu, nay anh em ghét nhau, nên nhân loạn mà tiến đánh, nếu để họ hòa hợp thì lỡ mất thời cơ."
 
Tào Tháo nghe xong, khen "Hay!" rồi cùng Viên Đàm đánh tan Viên Thượng, sau lại đánh Viên Đàm, bình định Ký châu. Họ Viên bị diệt.
 
==== Được phong hầu ====
Tào Tháo dâng biểu lên [[Hán Hiến đế]], khen ngợi Tuân Du rằng: "Quân sư Tuân Du phụ tá thần từ thuở ban đầu, không lần chinh chiến nào không đi theo, công lao thắng địch trước nay, đều là mưu của Du vậy." Vua liền phong Tuân Du làm ''Lăng Thụ đình hầu.
 
Dòng 62:
Sau này lại xét công phong thưởng, Tào Tháo nói: "Người trung trinh chính trực có kế sách bí mật, phủ dụ kẻ trong người ngoài, ấy là Văn Nhược (Tuân Úc). Công Đạt (Tuân Du) là người thứ hai vậy.", rồi tăng thêm thực ấp cho Du bốn trăm hộ, cộng cả trước đó là bảy trăm hộ, thăng chức lên ''Trung quân sư''.
 
==== Cuối đời ====
Khi [[Tuân Úc (Tam Quốc)|Tuân Úc]] bị cách chức Thượng thư (vì Tào Tháo ghét ông phản đối Tào Tháo tiếm quyền vua), Tuân Du được cử lên thay thế. Tuy nhiên sau này ông cũng phản đối Tào Tháo lấy danh hiệu [[Tào Ngụy|Ngụy vương]].
 
Năm 213, Tuân Du bị bệnh chết trên đường chinh phạt Tôn Quyền, mỗi lần nhắc tới Tuân Du, Tào Tháo lại rơi lệ. Tào Tháo từng nhận xét về ông rằng: "Công Đạt luôn ngăn điều xấu không ngăn được thì không dừng".
 
== Trong Tamvăn quốc diễn nghĩahọc ==
Trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa, nhân vật Tuân Du xuất hiện tại Hồi thứ 10.<ref>Tam Quốc diễn nghĩa, La Quán Trung, dịch giả Phan Kế Bính, Hồi thứ 10</ref> Khi đó Tào Tháo đang ở Duyện Châu chiêu mộ thu dùng những người hiền sĩ.