Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tuân Du”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 75:
 
== Đánh giá ==
Tuân Du là người rất kín đáo, khéo phòng hoạ hoạn. Từ khi theo Tào Tháo đi chinh phạt, thường ở trong màn trướng bày mưu tính kế, không nói lại với ai. Người đương thời, kể cả người nhà của ông, đều chẳng ai biết Tháo và Du bàn tính những gì.<ref name="TQC"/>
 
''Nguỵ thư'' chép: con trai của cô ruột Du là Tân Thao từng hỏi Du về việc Du khuyên Thái tổ lấy Ký Châu. Du nói: "Tá Trị vì Viên Đàm mà xin hàng, vương sư vì vậy mà bình định được đất ấy, ta có biết gì đâu?" Từ đấy Thao cùng họ hàng nội ngoại chẳng ai dám lần nữa hỏi Du về việc quân quốc đại sự nữa.<ref name="TQC"/>
 
Tào Tháo thường khen Du rằng: "Công Đạt ngoài mặt tỏ ra là mình ngu dốt mà bên trong có nhiều mưu kế, vẻ ngoài hèn nhát mà trong tâm dũng mãnh, bên ngoài tỏ vẻ yếu đuối mà trong bụng cương cường, chẳng hề khoa trương, không khoe công lao, bậc trí nhân mới có thể sánh cùng, người ngu chẳng thể nào theo kịp được, dẫu [[Nhan Hồi|Nhan Tử]], Ninh Vũ cũng không sao hơn được vậy."<ref name="TQC"/>
 
''Nguỵ thư'' chép: Thái tổ (Tào Tháo) nói "Cô cùng với Tuân Công Đạt ruổi rong hơn hai mươi năm trời, tuyệt đối không hề thấy có chút lỗi lầm nào. Công Đạt thực sự là hiền nhân vậy, có thể nói là đã đạt đến mức ôn lương cung kiệm nhượng."<ref name="TQC"/>
 
''Phó tử'' chép: "Tuân lệnh quân (''Thượng thư lệnh'' Tuân Úc) là bậc nhân đức, Tuân quân sư (''Trung quân sư'' Tuân Du) là bậc trí mưu, những người ấy có thể gọi là bậc quân tử đại hiền gần đây vậy".<ref name="TQC"/>
 
Tào Tháo nói về hai chú cháu họ Tuân: "Tuân lệnh quân tiến việc thiện, chưa tiến cử được không chịu thôi; Tuân quân sư trừ ác, chưa trừ bỏ xong không chịu dừng."<ref name="TQC"/>
 
Sử gia [[Trần Thọ (sử gia)|Trần Thọ]] trong [[Tam quốc chí]] đánh giá rằng: "Tuân Du, [[Giả Hủ]] toan tính cơ hồ không hề sơ sót, đạt đến mức thấu hiểu sự quyền biến, đại khái là gần được như [[Trương Lương|Lương]], [[Trần Bình|Bình]] vậy!".
 
== Trong văn học ==