Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nanchang Q-5”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →Các quốc gia sử dụng: dọn dẹp |
|||
Dòng 26:
Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc từng sử dụng rất nhiều máy bay tiêm kích thế hệ thứ hai [[Mikoyan-Gurevich MiG-19]] của [[Liên Xô]] cũ, với phiên bản nội địa của nó là [[Shenyang J-6]] từ năm 1958. Tháng 8 năm 1958, [[Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc]] yêu cầu phát triển một loại máy bay chiến đấu phản lực mới trong vai trò chi viện hỏa lực không quân.
Dự án nghiên cứu máy bay tiêm kích-bom của Không quân Trung Quốc dự định sẽ tiếp tục chọn mẫu máy bay [[Mikoyan-Gurevich MiG-19|MiG-19]] làm mẫu để thiết kế tương tự như chiếc [[Shenyang J-6]] trước đây. Lu Xiaopeng, người thiết kế loại máy bay phản lực J-12, cũng chính là người đứng đầu dự án thiết kế loại máy bay này. Một phiên bản mới ra đời có tên là '''Qiangjiji-5''' (máy bay
Về vũ khí, Q-5 trang bị 2 khẩu pháo Type-23-2K cỡ 23mm sao chép từ pháo [[Nudelman-Rikhter NR-23]] của [[Liên Xô]], bố trí ở "gốc" cánh (100 viên mỗi khẩu). Q-5 thiết kế 10 giá treo bom, tên lửa, rocket bao gồm 3 giá treo ở dưới mỗi cánh, 2 giá treo kép (gồm 4 thanh treo) song song ở giữa động cơ hay chính là khoang vũ khí dưới bụng, với trọng tải tối đa 2.000 kg vũ khí. Ở nhiều máy bay thì khoang chứa vũ khí được lắp đặt thùng dầu phụ. Ngoài ra, thùng dầu phụ cũng có thể lắp dưới cánh ở phiên bản Q-5I.
|