Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chu U vương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 69:
}}
 
'''Chu U Vươngvương''' ([[chữ Hán]]: 周幽王; 800 TCN - 771 TCN<ref>Trình Doãn Thắng, Ngô Trâu Cương, Thái Thành, sách đã dẫn, tr 20</ref>), tên là '''Cơ Cung Tinh''' (姬宮湦), là vị vua thứ 12 của [[nhà Chu]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Ông cũng là vị vua cuối cùng của thời kỳ [[Nhà Chu|Tây Chu]].
 
Chu U Vươngvương là con trai [[Chu Tuyên vương|Chu Tuyên Vương]] – vua thứ 11 nhà Chu. Có tài liệu ghi ông sinh năm thứ 33 đời Tuyên vương ([[795 TCN]])
 
== Sủng ái Bao Tự==
Chu U vương bị sử gia đánh giá là một hôn quân. Ông trọng dụng Quắc công Thạch Phủ, cho cầm quyền chính trong triều. Thạch Phủ ham lợi, thường xu nịnh U Vương, đón ý vua, ai ai trong triều cũng ghét<ref>[[Sử Ký (định hướng)|Sử ký]], ''Chu bản kỷ''</ref>.
 
Trong hậu cung, Chu U Vươngvương từng lập con gái của [[Thân hầu (thời Chu U vương)|Thân hầu]] làm chính cung [[Vương hậu]]. [[Thân hậu (Chu U vương)|Thân vương hậu]] sinh [[Chu Bình Vương|Cơ Nghi Cữu]], được U Vươngvương phong làm Thái tử. Năm 779 TCN, Bao Quýnh bị tội với U vương, bèn dâng lên ông một mỹ nữ là [[Bao Tự]]. Thấy Bao Tự duyên dáng, xinh đẹp tuyệt trần, U Vươngvương ngày đêm sủng ái, có ý muốn phế truất Thân hậu. Sau Bao Tự sinh con trai là [[Cơ Bá Phục]], U vương nghe lời Quắc công Thạch Phủ, phế truất mẫu tử Vương hậu và Thái tử để lập Bao Tự và Bá Phục lên thay.
 
Bao Tự rất ít khi cười. U vương tìm mọi cách để làm Bao Tự cười nhưng đều không thành. Quanh đất nhà Chu cai trị vốn xây nhiều tháp dầu để khi có giặc kéo đến thì đốt các cột lửa báo hiệu cho [[chư hầu]] đến cứu. Theo lời Quắc công Thạch Phủ, Chu U vương sai đốt lửa cho chư hầu mang quân đến để cho Bao Tự cười. U vương làm theo.
Dòng 94:
Câu chuyện về "Phong hỏa hý chư hầu" và Bao Tự được [[Sử ký Tư Mã Thiên]] ghi lại mang màu sắc truyền thuyết: Thời [[Chu Tuyên vương]], có câu đồng dao: ''"Gỗ dâu làm cung, gỗ cơ làm bao, bao đựng tên sẽ diệt nhà Chu"''. Một đôi vợ chồng không biết có lệnh cấm bán gỗ dâu và gỗ cơ, mang ra chợ bán liền bị triều đình truy bắt. Họ chạy trốn giữa đường thì gặp đứa trẻ bị thả trôi sông, bèn ôm mang theo đến Bao quốc.
 
Chu U Vươngvương không ngó ngàng gì tới việc triều chính, chỉ vui chơi hưởng lạc, phái người đi khắp nơi tìm gái đẹp. Có một đại thần là [[Bao Quýnh]] khuyên can U Vương, ông không những không nghe theo, còn bắt Bao Quýnh giam vào ngục. Về sau, gia đình Bao Quýnh thấy Bao Tự xinh đẹp, bèn mua về rồi dâng Chu U vương để thoát tội. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Bao Tự, Chu U Vươngvương đã mê mẩn tinh thần. Chốn phòng the, Chu U Vươngvương càng mê mẩn hơn khi trên người nàng luôn tỏa ra một mùi hương hấp dẫn, dễ chịu mà không một phi tần trong cung nào sánh được. Vốn là một Hoàng đế đa tình, thường xuyên sai nội thị đi khắp nơi tìm con gái đẹp đưa về cung nhưng từ khi có Bao Tự, Chu U Vươngvương quên hẳn việc tuyển mỹ nữ. Bao Tự được Chu U vương sủng ái nhất.
 
Nhưng từ ngày vào cung Bao Tự tỏ ra buồn bã, không lúc nào cười. U Vươngvương tìm mọi cách để có được nụ cười của mỹ nhân nên treo giải, rằng người nào làm cho Bao Tự cười thì sẽ được thưởng một ngàn lạng vàng. Một kẻ là [[Quắc Thanh Phụ]] nghĩ ra một kế. Vốn là, để đề phòng sự tiến công của bộ tộc [[Khuyển Nhung]], vương triều Chu cho xây dựng ở vùng Ly Sơn (nay ở vùng đông nam Lâm Đồng tỉnh Thiểm Tây) hơn 20 đài đốt lửa (Phong Hỏa Đài), cứ cách mấy dặm là một đài, nếu quân Khuyển Nhung tấn công thì các đài đốt khói lửa truyền tin báo động cho các nước chư hầu, để họ mang quân tới cứu viện. Quắc Thạch Phụ nói với Chu U Vươngvương cho đốt các đài lửa lên để quân chư hầu kéo tới, Bao Tự thấy quân chư hầu mắc lừa kéo tới thì nhất định là sẽ bật cười. Chu U Vươngvương làm theo. Các nước chư hầu gần đó tưởng rằng quân Khuyển Nhung kéo đến, vội vàng mang quân tới cứu. Không ngờ khi tới nơi chỉ thấy trên núi đang đàn sáo vang lừng, còn U Vươngvương cử người ra bảo các nước chư hầu quay về. Các nước chư hầu thấy mình bị đem ra làm trò đùa, đều rất tức giận dẫn quân về. Bao Tự thấy dưới chân núi Ly Sơn ồn ào binh mã, quả nhiên thích thú, cười khanh khách. U Vươngvương thấy Bao Tự khi cười lại càng xinh đẹp, liền thưởng cho Quắc Thạch Phụ một ngàn lạng vàng.
 
Trong lịch sử không có ghi chép gì về Bao Tự hay sự kiện U Vươngvương đốt phong hỏa, chỉ ghi rằng là Chu Vương muốn đánh chiếm nước Thân. Thân hầu sợ hãi nên liên lạc với nước Tằng và hai tộc Khuyển đánh úp U Vương. Không chống nổi quân địch, U vương bị giết.
 
Câu chuyện này về sau được gọi là '''Phóng hỏa hí chư hầu''' (烽火戲諸侯), nổi danh sử sách, trở thành một trong những điển tích nổi tiếng nhất về "mối họa hồng nhan", khi quân vương vì ham mê nữ sắc mà làm mất nước.