Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phùng Dị”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
←Trang mới: “'''Phùng Dị''' (chữ Hán: 冯异, ? – 34) là tướng lãnh, khai quốc công thần, một trong Vân Đài nhị thập bát tướng nhà Đông…” |
|||
Dòng 40:
Mùa hạ năm thứ 6 (30), quân Hán tiến lên Lũng Hữu, bị [[Ngỗi Hiêu]] đánh bại; đế bèn giáng chiếu cho Dị tiến quân đến ấp Tuần. Gặp lúc Ngỗi Hiêu thừa thắng sai tướng [[Vương Nguyên (Đông Hán)|Vương Nguyên]], [[Hành Tuần]] đem 2 vạn quân rời Lũng, riêng sai Hành Tuần tiến chiếm ấp Tuần. Dị lập tức xua binh, muốn giành lấy trước. Chư tướng đều nói: “Quân địch đang thịnh lại thừa thắng mà đến, không thể tranh nổi. Nên dừng quân ở nơi tiện lợi, chậm rãi nghĩ phương lược.” Dị nói: “Quân địch đến gần, quen giành lợi nhỏ, hẳn là muốn vào sâu. Nếu lấy được ấp Tuần, khiến Tam Phụ rúng động, mới là nỗi lo của ta. Ôi ‘người công không đủ, người thủ có thừa’ {{efn|Nguyên văn: công giả bất túc, thủ giả hữu dư. Câu này có nguồn gốc từ [[Tôn tử binh pháp]] – Hình thiên: ''Bất khả thắng giả, thủ dã; khả thắng giả, công dã. Thủ tắc bất túc, công tắc hữu dư. Thiện thủ giả, tàng vu cửu địa chi hạ; thiện công giả, động vu cửu thiên chi thượng.'' (tạm dịch: Không thể thắng được thì giữ; có thể thắng được thì đánh. Giữ thì không đủ, đánh thì có thừa. Người giỏi giữ thì giấu ở dưới chín tầng đất; người giỏi đánh thì động ở trên chín tầng trời.}}. Nay chiếm thành trước, dĩ dật đãi lao, tránh phải giao tranh đấy.” Dị ngầm tiến vào thành, đóng chặt cửa, xếp cờ trống. Hành Tuần không biết, chạy vội đến; Dị thừa dịp ông ta không đề phòng, bất ngờ nổi trống dựng cờ kéo ra. Quân Lũng kinh sợ bỏ chạy, quân Hán đuổi theo vài mươi dặm, đại phá được. Sái Tuân cũng phá được Vương Nguyên ở huyện Khiên, vì thế hào trưởng ở Bắc Địa là bọn [[Cảnh Định]] đều phản Ngỗi Hiêu để hàng Hán. Sau đó đế sai Dị tiến quân đến huyện Nghĩa Cừ, kiêm lĩnh Bắc Địa thái thú sự. <ref name="H" />
Nghĩa quân Thanh Sơn Hồ đưa hơn vạn người ra hàng {{efn|Lý Hiền cho biết Thanh Sơn thuộc quận Bắc
Mùa hạ năm sau (34), Dị tham gia đánh Lạc Môn, chưa hạ được thành thì phát bệnh, mất ở trong quân. Dị được đặt thụy là Tiết hầu. <ref name="H" />
|