Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Saccharin”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Đã lùi lại sửa đổi của Phong123abc (Thảo luận) quay về phiên bản cuối của Tuanminh01
Thẻ: Lùi tất cả
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 45:
}}
}}
'''Natri saccharin''' (benzoic sulfimide) là chất làm ngọt nhân tạo không có năng lượng thực phẩm. Nó ngọt gấp 300-400 lần so với sucrose nhưng có hậu vị đắng hoặc kim loại, đặc biệt là ở nồng độ cao. Saccharin được sử dụng để làm ngọt các sản phẩm như đồ uống, kẹo, bánh quy và thuốc.<ref>{{cite web|url=https://www.drugs.com/inactive/saccharin-172.html|title=Saccharin (Inactive Ingredient)|publisher=drugs.com|archiveurl=https://web.archive.org/web/20171216144039/https://www.drugs.com/inactive/saccharin-172.html|archivedate=2017-12-16|url-status=live|df=}}</ref>
'''Đường hoá học Saccharin''' ([[tiếng Anh]]:saccharin) là imit của axit o - sunfobenzoic
 
== Lịch sử ==
'''Công thức phân tử chung:''' C7H5NO3S.
'''Nguồn gốc:''' Câu chuyện về sự ra đời của saccharin được bắt đầu vào năm 1877, khi đó, Constantin Fahlberg, một nhà hóa học người Nga chuyên nghiên cứu về đường đã được một công ty nhập khẩu đường ở thành phố Baltimore của Mỹ thuê sang làm nhiệm vụ kiểm nghiệm độ tinh khiết của đường. Vào một buổi tối tháng 6 năm 1878, sau một ngày làm việc ở phòng thí nghiệm, Fahlberg ngồi vào bàn ăn và nhặt một ổ bánh mỳ với bàn tay chưa kịp rửa sạch, khi ăn ông đã nhận thấy có một vị ngọt rất mạnh dính trên bánh. Để truy tìm nguồn gốc của vị ngọt, Fahlberg đã ngay lập tức quay lại phòng thí nghiệm và thử nếm tất cả mọi đồ vật đã tham gia vào công việc trong ngày của mình, bao gồm các lọ, cốc và đĩa được ông dùng để thí nghiệm. Cuối cùng, ông đã phát hiện ra chất ngọt này bắt nguồn từ một chiếc bình đun quá sôi, trong đó có chứa benzoic sunfimit, ''được'' tạo ra ''từ'' phản ứng của axit ''o-''sunfobenzoic với photpho pentaclorua và amoniac.
 
'''Danh pháp quốc tế:''' 1–dioxo–1,2–benzothiazol–3–1;
 
'''Tên gọi khác:''' ''benzoic sunfimit'' hoặc ''octho sunphobenzamit''.
 
Saccharin là một axit với pKa = 2. (thuộc axit Nito).
 
'''Nguồn gốc:''' Câu chuyện về sự ra đời của saccharin được bắt đầu vào năm 1877, khi đó, Constantin Fahlberg, một nhà hóa học người Nga chuyên nghiên cứu về đường đã được một công ty nhập khẩu đường ở thành phố Baltimore của Mỹ thuê sang làm nhiệm vụ kiểm nghiệm độ tinh khiết của đường. Vào một buổi tối tháng 6 năm 1878, sau một ngày làm việc ở phòng thí nghiệm, Fahlberg ngồi vào bàn ăn và nhặt một ổ bánh mỳ với bàn tay chưa kịp rửa sạch, khi ăn ông đã nhận thấy có một vị ngọt rất mạnh dính trên bánh. Để truy tìm nguồn gốc của vị ngọt, Fahlberg đã ngay lập tức quay lại phòng thí nghiệm và thử nếm tất cả mọi đồ vật đã tham gia vào công việc trong ngày của mình, bao gồm các lọ, cốc và đĩa được ông dùng để thí nghiệm. Cuối cùng, ông đã phát hiện ra chất ngọt này bắt nguồn từ một chiếc bình đun quá sôi, trong đó có chứa benzoic sunfimit, ''được'' tạo ra ''từ'' phản ứng của axit ''o-''sunfobenzoic với photpho pentaclorua và amoniac.
== Tính chất ==
Đường hoá học này ở dạng tinh thể không màu, nhiệt độ nóng chảy khoảng từ 224 – 226&nbsp;°C. Là chất tan trong nước với tỷ lệ 1/250 (ít tan) nhưng muối natri của saccharin là chất dễ tan trong nước.