[[Gió]] hình thành và chuyển động song song với mặt đất. Khi bị [[núi]] chắn ngang thì gió phải vượt lên cao, lên tầng [[không [[khí]]]] loãng và lạnh hơn, khiến cho [[hơi [[nước]]]] ngưng tụ, gây [[mưa]] bên triền núi hứng gió và đồng thời làm gió giảm [[áp suất]]. Khi đã qua đỉnh núi thì gió trở thành một luồng [[[[khí]] khô]] hạ áp nên khi đi từ trên cao xuống, gặp không khí đặc hơn gió sẽ bị nén lại. Quá trình đó làm tăng nhiệt độ của gió (quá trình [[đoạn nhiệt]] trong [[nhiệt động lực học]]). Kết quả là bên triền núi hứng gió (đoạn lên núi) thì gió ẩm, mát và gây mưa nhiều nhưng bên triền núi khuất gió (đoạn xuống núi) thì gió lại khô và nóng. Dãy núi càng cao, thì khi xuống núi mức gia tăng nhiệt độ càng lớn và càng khô.