Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thành viên:Linh Comer/Nháp/21”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 11:
 
Cô groupie tên Sapphire chỉ trích Russell vì đã phản bội William và cả những chuyện anh đã làm với Penny. Russell cảm thấy hối hận và gọi điện cho Penny rồi bày tỏ mong muốn gặp cô, nhưng cô lại lừa đưa cho anh địa chỉ nhà của William. Russell đặt chân đến nhà William và đối mặt với mẹ cậu là Elaine, rồi bị bà khiển trách vì những gì anh đã làm với con trai bà. Tiếp đó, Russelll xin lỗi William và cuối cùng để cậu phỏng vấn mình lần nữa. Rồi Russell xác thực bài viết của William cho tờ ''Rolling Stone'' và tạp chí này cho đăng bài đó lên trang bìa. Phim kết thúc với cảnh Penny thỏa giấc mơ đi du lịch đến Morocco mà cô ấp ủ bấy lâu, còn Stillwater tiếp tục đi lưu diễn trên xe buýt.
 
==Sản xuất==
Crowe đã sử dụng những trải nghiệm của mình với nhiều ban nhạc mà ông từng quen biết rồi tổng hợp chúng lại để tạo nên Stillwater – nhóm nhạc hư cấu mới nổi chào đón một nhà báo trẻ (William) nhập hội, rồi dần cẩn trọng với những mục đích của cậu nhà báo này. "Stillwater" là tên của một [[Stillwater (ban nhạc)|ban nhạc có thật]] từng ký hợp đồng với Macon – chi nhánh hãng đĩa [[Capricorn Records]] ở Georgia; hãng này đã yêu cầu các nhà sản xuất phim phải xin phép sử dụng cái tên "Stillwater". Trong một buổi phỏng vấn, tay guitar của Stillwater thật tên là Bobby Golden phát ngôn: "Họ có thể sử dụng cái tên đó mà không cần xin phép, nhưng chúng tôi thì có thể kéo họ ra hàng loạt vụ kiện tụng khác nhau. Luật sư của chúng tôi đã liên hệ với họ. Họ mong muốn chúng tôi cho sử dụng cái tên đó miễn phí, và rồi tôi đáp: 'Không có chuyện chúng tôi làm miễn phí đâu." Tay rocker ở thập niên 70, Peter Frampton là cố vấn kĩ thuật cho bộ phim. Crowe và vợ ông lúc bấy giờ – nhạc công Nancy Wilson của [[Heart (ban nhạc)|Heart]] – đã đồng sáng tác 3 trong 5 bài hát của Stillwater trong phim, hai bài còn lại là do Frampton viết, với nghệ sĩ Mike McCready của [[Pearl Jam]] thể hiện khúc [[lead guitar]] của tất cả các ca khúc.
 
Nhân vật Russell Hammond lúc đầu được xây dựng là để dành cho nam diễn viên [[Brad Pitt]]. Nhưng trong đọt tập luyện trước khi bấm máy, Crowe và Pitt đều nhất trí rằng lựa chọn đó "không phù hợp" rồi Pitt bỏ dự án. Câu thoại “I am a Golden God!” trong cảnh nhảy xuống bể bơi cũng như nhiều chi tiết liên quan đến ngoại hình bắt mắt của Russell Hammond được xây dựng dành cho Pitt, nhưng kể cả sau khi Billy Crudup được tuyển vai thì các nhà làm phim vẫn giữ nguyên những chi tiết đó. Crowe xây dựng nhân vật Penny Lane dựa trên một phụ nữ có thật tên là [[Pennie Lane Trumbull]] cùng nhóm nhân viên chiêu thị nữ của bà; họ tự gọi mình với cái tên "Flying Garter Girls Group". Dù không nằm trong hội Flying Garter Girls, nhiều nhân vật nữ khác cũng được Crowe lựa chọn làm cảm hứng, chẳng hạn như [[Pamela Des Barres]] và [[Bebe Buell]].
 
Năm 2012, trong cuốn hồi ký mang tên ''My Cross to Bear'', nhạc sĩ [[Gregg Allman]] đính chính rằng một số tình tiết của bộ phim được lấy trực tiếp từ quãng thời gian mà Crowe ở cùng [[Allman Brothers Band]]. Cảnh phim mà Russell nhảy từ nóc nhà xuống một hồ bơi được dựng theo một hành động có thật của nghệ sĩ [[Duane Allman]] đã làm: "Cái người nhảy từ nóc nhà xuống bể bơi là Duane—cậu ấy nhảy từ tầng 3 của một nơi tên là [[Travelodge]] ở [[San Francisco]]. Anh trai tôi còn muốn nhảy thêm lần nữa, nhưng con mụ chủ nơi đó