Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đoàn Diên Khánh”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Thêm nội dung không nguồn Soạn thảo trực quan |
|||
Dòng 24:
| weapons = Cây nạng
}}
'''Đoàn Diên Khánh''' là nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết [[Thiên long bát bộ]] của ''cố'' nhà văn [[Kim Dung]]. Khánh nguyên là ''hoàng thái tử'' của nước [[Đại Lý]], con của Thượng Đức Hoàng đế Đoàn Liêm Nghĩa, và cũng là anh em ''con chú con bác'' với các Hoàng Đế Đại Lý sau này như [[Đoàn Thọ Huy]] (Thượng Minh Đế), [[Đoàn Chính Minh]] (Bảo Định Đế) và [[Đoàn Chính Thuần]] (Trấn Nam Vương)
==Trước khi trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Ác Nhân==
Vào năm Thượng Đức thứ năm, Thượng Đức Đế (phụ hoàng của Khánh) bị kẻ gian thần là Dương Nghĩa Trinh giết chết, bản thân Khánh thì mất tích, không ai rõ sống chết ra sao. Về sau có người
Từ [[Nam Hải]] trở về, trên đường [[Đông Quảng]], Đoàn Diên Khánh bị kẻ thù vây đánh. Tuy giết hết được kẻ địch nhưng chính mình bị trọng thương: gãy hai chân, trên người có vô số vết thương bị dòi bọ, ruồi bâu, cổ họng bị cắt không còn nói được.
▲Từ [[Nam Hải]] trở về, trên đường [[Đông Quảng]], Đoàn Diên Khánh bị kẻ thù vây đánh. Tuy giết hết được kẻ địch nhưng chính mình bị trọng thương: gãy hai chân, trên người có vô số vết thương bị dòi bọ, ruồi bâu, cổ họng bị cắt không còn nói được.<br />
Đoàn Diên Khánh cố gắng lết đến [[chùa Thiên Long]], cầu cứu [[Khô Vinh]] đại sư (chủ trì [[chùa Thiên Long]], chú ruột mình, cũng là chú ruột của đương kim Hoàng Đế Đại Lý Đoàn Chính Minh) nhưng không được vì [[Khô Vinh]] đại sư đang ''xuất định''.
Trong lúc tuyệt vọng, đau khổ nhất thì vô tình gặp Trấn Nam Vương Phi [[Đao Bạch Phượng]] (vợ của em họ [[Đoàn Chính Thuần]]). [[Đao Bạch Phượng]] đang đau khổ vì bị [[Đoàn Chính Thuần]] phụ bạc, bèn trả thù bằng cách qua đêm với Đoàn Diên Khánh (Lúc đó bà không biết Khánh là ai).
Cái chẳng ai ngờ nữa, là gã ăn mày Đoàn Diên Khánh kia lại là hoàng thái tử của nước Đại Lý, do một biến loạn ở triều đình, đã phải lao vào gió bụi.
Đoàn Diên Khánh dẫu biết đó là một người phụ nữ bị chồng phụ bạc, nhưng vẫn tự an ủi mình rằng đấy là Bạch Y Quan Âm hiện ra phò trợ mình, sau này mình ắt sẽ có phúc được làm vua.
Đoàn Diên Khánh lấy cành cây làm nạng chống chân, lặng lẽ đi dưỡng thương, không chờ gặp Khô Vinh Đại Sư nữa. Về sau luyện thành ''võ công cái thế'', giết sạch kẻ thù, thủ đoạn tàn nhẫn, ác độc đến mức được giang hồ phong làm '''Ác Quán Mãn Doanh''' (Thiên Hạ Đệ Nhất Ác Nhân - Kẻ độc ác nhất trong giang hồ).
==Sau khi trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Ác Nhân==
Đoàn Diên Khánh mấy lần trở lại [[Đại Lý]], mưu tính việc đoạt lại ngôi báu (vì thực ra ngai vàng ''vốn dĩ'' thuộc về Khánh, do Khánh bị ''mất tích'' nên
Sau này, Đoàn Diên Khánh mưu tính việc hãm hại Đoàn gia bằng cách bắt [[Đoàn Dự]], [[Mộc Uyển Thanh]] nhốt chung vào một phòng ở Vạn Kiếp Cốc (vì nghe lỏm được việc hai người này là anh em ruột), lại cho uống xuân dược Âm Dương Hòa Hợp Tán. Đoàn Diên Khánh còn mời nhiều nhân vật trên giang hồ đến xem cảnh anh em [[Đoàn Dự]], [[Mộc Uyển Thanh]] loạn luân nhằm biêu rếu nhà họ Đoàn.
Dòng 53:
Cuối truyện, Đoàn Diên Khánh bắt [[Đoàn Chính Thuần]] cùng các người tình của ông ([[Đao Bạch Phượng]], [[Tần Hồng Miên]], [[Nguyễn Tinh Trúc]], [[Cam Bảo Bảo]]), cùng với [[Mộ Dung Phục]] định ép [[Đoàn Chính Thuần]] nhường ngôi vua nhưng không thành.
Vào cuối tiểu thuyết, trước khi tự sát, [[Đao Bạch Phượng]] tiết lộ thân thế của [[Đoàn Dự]] cho Đoàn Diên Khánh. Đoàn Diên Khánh biết [[Đoàn Dự]] là con của mình, thầm mừng trong lòng. Biết con mình rồi sẽ được lên ngai vàng thì không còn muốn làm vua nữa bèn bỏ đi, quy ẩn giang hồ. (''Thực ra Đoàn Diên Khánh mới chính là người phải được kế vị ngai vàng, Đoàn Chính Minh và Đoàn Chính Thuần đã
|