Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đoàn Diên Khánh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Viết lại văn phòng bách khoa
Dòng 24:
| weapons = Cây nạng
}}
'''Đoàn Diên Khánh''' là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết [[Thiên long bát bộ]] của ''cố'' nhà văn [[Kim Dung]]. KhánhY nguyênvốn có thân phận ''hoàng thái tử'' của nước [[Đại Lý]], connhưng củado Thượngbiến Đứcloạn Hoàng đếthân Đoànthể Liêmtàn Nghĩaphế, lưu cũnglạc giang anhhồ. emY ''connổi chúdanh con bác''công vớithượng cácthừa, Hoàngnội Đếcông Đạithâm hậu, saucùng nàyvới nhưthủ [[Đoànđoạn Thọtàn Huy]] (Thượng Minh Đế)nhẫn, [[Đoànác Chínhđộc Minh]]đến (Bảomức Địnhđược Đế)người trong [[Đoàngiang Chínhhồ Thuần]]phong (Trấn Nam Vương), đồng thời cũng làlàm ''cha đẻ''Ác củaQuán [[Đoàn Dự]] (nhân vật chính). Xa hơn nữa, Đoàn Diên Khánh còn làMãn Doanh''cụ cố'' của(Thiên Đoànhạ TríĐệ Hưng,nhất tứcÁc Namnhân Đế- trongKẻ Anhđộc Hùngác Xạ Điêu, mộtnhất trong ''Thiênthiên Hạ Ngũ Tuyệt''. Ngoài rahạ), Khánhđứng cònđầu Tứ ngườiđại chúác ruột là Khô Vinh Đại Sư, đệ nhất võ sư chùa Thiên Longnhân.
 
==Hành trạng trong tiểu thuyết==
Đoàn Diên Khánh nguyên là Thái tử Đại Lý, con của Thượng Đức đế [[Đoàn Liêm Nghĩa]]. Y có vai vế anh em con chú bác với các Hoàng đế Đại Lý sau này như Thượng Minh đế [[Đoàn Thọ Huy]], Bảo Định đế [[Đoàn Chính Minh]], cũng như Trấn Nam vương [[Đoàn Chính Thuần]]. Chú ruột là Khô Vinh Đại sư, trưởng lão chùa Thiên Long, trưởng bối và là người giữ bí kíp Lục mạch thần kiếm của Đoàn thị.
 
Do bạo loạn của [[Dương Nghĩa Trinh]], Thượng Đức đế Đoàn Liêm Nghĩa bị giết hại, bản thân Đoàn Diên Khánh bị loạn quân truy sát, tuy thoát được, nhưng thân thể cũng bị tàn phế. Hai chân y bị đánh gãy, trên người có vô số vết thương, cổ họng bị cắt không còn nói được. Vì thương thế quá nặng, lưu lạc ẩn tung, nên khi các trung thần Đại Lý tập hợp đánh bại Dương Nghĩa Trinh, cho rằng Đoàn Diên Khánh đã chết, nên đã tôn phò người anh họ của y là Đoàn Thọ Huy lên ngôi, gọi là Thượng Minh đế.
<!--
đồng thời cũng là ''cha đẻ'' của [[Đoàn Dự]] (nhân vật chính). Xa hơn nữa, Đoàn Diên Khánh còn là ''cụ cố'' của Đoàn Trí Hưng, tức Nam Đế trong Anh Hùng Xạ Điêu, một trong ''Thiên Hạ Ngũ Tuyệt''. Ngoài ra, Khánh còn có người chú ruột là Khô Vinh Đại Sư, đệ nhất võ sư chùa Thiên Long.
 
Phụ hoàng Thượng Đức Đế bị kẻ phản loạn Dương Nghĩa Trinh lật đổ và giết hại, nhưng Khánh may mắn trốn được, về sau luyện thành ''võ công cái thế'', giết hết kẻ thù, trở thành Ác Quán Mãn Doanh (kẻ ác nhất thiên hạ), thu nạp thêm [[Diệp Nhị Nương]], [[Nam Hải Ngạc Thần]], [[Vân Trung Hạc]] làm đồ đệ, lập ra nhóm '''Tứ Đại Ác Nhân''', không việc ác gì mà không dám làm.<br/>Là một kẻ "''người chẳng ra người, quỷ chẳng ra quỷ''" vì hai chân bị gãy, phải đi bằng nạng. Mặt mũi lại chằng chịt vết sẹo do đao kiếm chém, cổ họng bị cắt đứt nên phải nói bằng bụng (phúc ngữ âm) nhờ '''''nội công thâm hậu'''''.
Hàng 54 ⟶ 61:
 
Vào cuối tiểu thuyết, trước khi tự sát, [[Đao Bạch Phượng]] tiết lộ thân thế của [[Đoàn Dự]] cho Đoàn Diên Khánh. Đoàn Diên Khánh biết [[Đoàn Dự]] là con của mình, thầm mừng trong lòng. Biết con mình rồi sẽ được lên ngai vàng thì không còn muốn làm vua nữa bèn bỏ đi, quy ẩn giang hồ. (''Thực ra Đoàn Diên Khánh mới chính là người phải được kế vị ngai vàng, Đoàn Chính Minh và Đoàn Chính Thuần đã cướp ngôi báu của Khánh, nên giờ phải trả lại cho Khánh, qua việc để con của Khánh là Đoàn Dự lên nối ngôi, cũng là '''hợp lẽ''''').
-->
 
 
'''<u>Cảm khái:</u>''' Gã ăn mày Đoàn Diên Khánh đã thụ hưởng hạnh phúc trời ban, cái hạnh phúc mà gã chẳng bao giờ dám mơ tới. Gã không biết người áo trắng, tóc dài đến với mình, ân ái với mình là ai. Nhưng gã đã nghe bà đọc bốn câu thơ đó sau khi ân ái với gã. Kết quả của chuyện tình bên đường đó là một cậu quý tử ra đời: Đoàn Dự. Vậy thì, Đoàn Dự chỉ là con hờ của Đoàn Chính Thuần. Mà quả thật, Đoàn Chính Thuần có thể do tội phong lưu bị trời phạt, nên dù qua lại với không biết bao người đàn bà vẫn không có duyên sinh con trai. Sau này trước khi chết, Đao Bạch Phụng mới đọc bốn câu thơ bí hiểm đó cho Đoàn Diên Khánh nghe để Đoàn Diên Khánh nhận ra con mình. Và còn kề tai dặn nhỏ Đoàn Dự: "Vương cô nương, Mộc cô nương, Chung cô nương... ngươi thích ai, cứ lấy người đó". Nói cách khác, giữa Đoàn Dự và ba vị cô nương kia chỉ là anh em ''đường huynh, đường muội'' (anh em họ đời thứ hai). Và họ có quyền lấy nhau, luật pháp và luân lý không hề cấm cản.
 
== Phim ảnh ==