Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Dương Sĩ Kỳ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Added {{Primary sources}} tag
→‎Hoạn lộ: Thêm liên kết
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi qua ứng dụng di động Sửa đổi từ ứng dụng Android
Dòng 28:
Dưới thời Minh Huệ Đế, vua đã triệu tập các quan văn biên soạn bộ ''Minh Thái Tổ Thực Lục''. Vì có tài kinh sử, ông được [[Vương Thúc Anh]] và [[Phương Hiếu Nhụ]] tiến cử và được chọn vào [[Hàn lâm viện]] tham gia biên soạn. Sau đó, [[Bộ Lại|bộ Lại]] tiến hành khảo thí các quan lại được vào Hàn lâm viện, sau khi xem bài thi Dương Sĩ Kỳ, Lại Bộ Thượng Thư [[Trương Đãn]] nói: "Đây chẳng phải lời của một kinh sinh."{{efn|Kinh sinh 經生 là một từ trong tiếng Trung đề cập đến các học giả nghiên cứu kinh điển}} Vì vậy, ông vẫn ở vị trí đầu tiên. Phó thẩm lý Ngô Vương vẫn còn giữ được vị trí trong thư viện biên soạn.{{sfn|Trương Đình Ngọc|1739|loc=quyển 148}}
 
Sau khi Minh Thành Tổ lên ngôi, ông đổi Duơng Sĩ Kỳ thành Biên tu tại Hàn lâm viện. Ngay sau đó, ông được sung vào nội[[Nội các nhà Minh|Nội các]], phụ trách cơ vụ. Vài tháng sau, ông được thăng cấp lên Thị giảng. Vào năm Vĩnh Lạc thứ hai, Dương Sĩ Kỳ được bổ nhiệm làm Tả trung doãn. Ba năm sau, ông được thăng làm Tả Dụ Đức. Năm Vĩnh Lạc thứ sáu, Minh Thành Tổ tuần du lên phía bắc, lệnh cho Dương Sĩ Kỳ ở lại phụ tá Thái Tử giám quốc. Thái tử [[Chu Cao Sí]] là người thích văn chương, thường mượn thơ để nói. Dương Sĩ Kỳ khuyên thái tử rằng: "Người làm vua của thiên hạ thì nên chú ý nghiên cứu ''[[Lục kinh]]'', thời gian rỗi thì nên đọc chiếu lệnh thời [[Nhà Hán|Lưỡng Hán]]. Thơ ca chỉ là thứ đủ để vẽ được con giun, không phải là thứ để học." Thái tử tỏ ý tán thành.{{sfn|Trương Đình Ngọc|1739|loc=quyển 148}}
 
Năm Vĩnh Lạc thứ 9, Minh Thành Tổ quay lại Nam Kinh và triệu kiến Thái tử và Dương Sĩ Kỳ về tình hình trong nước. Dương Sĩ Kỳ khen thái tử là người hiếu nghĩa, "tài cao, là người biết lỗi lầm của mình mà sửa, có tấm lòng nhân hậu, tuyệt đối sẽ không bao giờ phụ sự phó thác của bệ hạ." Nghe vậy, Minh Thành Tổ rất hài lòng.{{sfn|Trương Đình Ngọc|1739|loc=quyển 148}}