Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Công Trứ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 11:
Cuộc đời ông là những thăng trầm trong sự nghiệp. Ông được thăng thưởng quan tước nhiều lần vì những thành tích, chiến công trong quân sự và kinh tế, tới chức [[thượng thư]], [[tổng đốc]]<ref name="Danh nhân Việt Nam" />; nhưng cũng nhiều lần bị giáng phạt, nhiều lần giáng liền ba bốn cấp như năm [[1841]] bị kết án trảm giam hậu rồi lại được tha, năm [[1843]] còn bị cách tuột làm lính thú,…
 
Năm [[Tự Đức]] thứ hai [[1848]], ông nghỉ hưu với chức vụ Phủ doãn phủ [[Thừa Thiên - Huế|Thừa Thiên]]. Trong sách ''[[Đại Nam liệt truyện]]'', Tập 3, Truyện các quan có nhận xét về ông:
{{Cquote|''Công Trứ là người trác lạc, có tài khí, có tài làm văn, càng giỏi về quốc âm, làm ra thi ca rất nhiều, khí hào mại, phổ đầy ở trong âm luật; đến nay hãy còn truyền tụng. Trứ làm quan thường bị bãi cách rồi được cất nhắc lên ngay; tỏ sức ở chiến trường nhiều lần lập được công chiến trận. Buổi đầu Trứ lĩnh chức doanh điền, sửa sang mới có trong một năm mà các việc đều có đầu mối, mở mang ruộng đất, tụ họp lưu dân, thành ra mối lợi vĩnh viễn. Khi tuổi già về nghỉ, tức thì bỏ qua việc đời, chơi thú sơn thuỷ, trải sơn 10 năm có cái hứng thú phớt thoảng ra ngoài sự vật. Đến người ta, phần nhiều tưởng đến phong độ khí thái của ông. Sau khi Trứ mất, các huyện ấp do ông lập ra đều đựng đền để thờ.''|||''Đại Nam liệt truyện''}}