Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kiểm duyệt và phân loại phim”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 3:
Việc kiểm duyệt và phân loại phim có thể thực hiện bằng 2 phương pháp: "tiền kiểm" (tức là kiểm duyệt, cấp phép rồi mới cho trình chiếu) hoặc "hậu kiểm" (tức là cho trình chiếu mà không cần kiểm duyệt và cấp phép trước, nếu phim có vấn đề thì mới cấm chiếu và xử phạt). Tuy nhiên, điện ảnh là ngành gây ảnh hưởng rất rộng và nhanh chóng, nên hầu như tất cả các nước trên thế giới đều áp dụng phương pháp ''"tiền kiểm"'', bởi chỉ có phương pháp này là đảm bảo tốt việc ngăn chặn những bộ phim có nội dung xấu, độc hại trước khi chúng được công chiếu. Còn phương pháp ''"hậu kiểm"'' thì có nhược điểm rất lớn, đó là cơ quan kiểm duyệt sẽ không thể phát hiện ra vi phạm trước khi phim được trình chiếu, khi phát hiện ra vi phạm và cấm trình chiếu thì cũng chỉ là ''"mất bò mới lo làm chuồng"'' và không còn tác dụng gì nữa, vì chỉ cần 1 ngày trình chiếu tại các rạp phim là đã có hàng trăm nghìn người xem và bị ảnh hưởng xấu từ bộ phim đó rồi ('''''đối với phim phát hành trên [[mạng internet]] thì việc "hậu kiểm" thậm chí không có tác dụng''', vì chỉ sau vài phút là bộ phim đã được lan truyền và tải về trên khắp thế giới internet, không thể thu hồi lại được nữa).
Do sự phát triển của công nghệ, hiện nay phim ảnh, [[Game show]], [[Video âm nhạc]] (MV) đã không chỉ chiếu ở [[rạp phim]], [[truyền hình]] mà còn có thể phát hành trên [[mạng internet]], thu hút nhiều người xem hơn cả [[phim truyền hình]]. '''''Nếu nhà nước không áp dụng quy định bắt buộc phim phát hành trên Internet phải trải qua kiểm duyệt trước khi trình chiếu, thì sẽ dẫn tới tình trạng nhiều bộ phim có nội dung, hình ảnh vi phạm [[pháp luật]], gây băng hoại [[đạo đức]] nhưng vẫn được nhà sản xuất tung lên mạng internet để "né kiểm duyệt của Nhà nước"'''''. Ví dụ như ở [[Việt Nam]], [[Luật điện ảnh năm 2006]] đang có lỗ hổng lớn khi bỏ sót vấn đề [[kiểm duyệt]] phim trên mạng Internet, dẫn tới
Phim ảnh là một sản phẩm đặc thù, rất khó có tiêu chí định lượng cụ thể, cùng 1 cảnh phim nhưng bối cảnh khác nhau sẽ tạo hiệu ứng rất khác nhau (ví dụ như cùng 1 kiểu cảnh quay bắn súng giết người, đặt trong phim chiến tranh thì người xem có thể chấp nhận nhưng đặt trong thể loại phim tâm lý thì lại rất phản cảm). Chưa kể có những cảnh phim ở nước này là bình thường, nhưng ở nước khác lại là cấm kỵ (ví dụ như: cảnh phim người ăn [[thịt chó]] là bình thường ở Đông Á nhưng lại là cấm kỵ tại các nước châu Âu). Để đảm bảo việc kiểm duyệt và phân loại phim được thực hiện hợp lý, người ta phải thành lập cả một hội đồng duyệt phim gồm nhiều thành viên, bao gồm các nhà biên kịch, đạo diễn có kinh nghiệm kết hợp với đại diện của cơ quan Chính phủ, nhiều khi còn có thêm cả đại diện cơ quan an ninh văn hóa, đại diện các tổ chức [[tôn giáo]], cơ quan bảo vệ trẻ em, các nhà [[giáo dục]], [[chuyên gia tâm lý]] v...v...
|