Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mein Kampf”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
vpbq sách Sự trỗi dậy và suy tàn của Đế chế thứ ba, trang 216
vpbq sách Sự trỗi dậy và suy tàn của Đế chế thứ ba, trang 216-229
Dòng 26:
 
== Sự ra đời ==
 
Hitler sách động vụ [[Đảo chính nhà hàng bia|Đảo chính Nhà hàng bia]] ngày 8 tháng 11 năm 1923 nhưng bị đàn áp một cách đẫm máu, bị án tù bắt đầu từ ngày 1 tháng 4 năm 1924. Án tù này tạo cho Hitler một thời gian tĩnh lặng để suy nghĩ, phân tích và đặt ra những kế hoạch cho tương lai.
 
 
== Nội dung chính ==
Tư tưởng cốt lõi của Hitler đã định hình từ thời tuổi trẻ của ông ta ở thủ đô [[Viên]] nước [[Áo]]. Khi rời Wien để đi đến Đức vào năm 1913 ở tuổi 24, đầu óc Hitler đã sục sôi đầy chủ nghĩa quốc gia Đức, ác cảm với nền dân chủ, [[chủ nghĩa Marx]] cùng người [[Do Thái]], và lòng tin rằng Ơn Trên đã chọn giống dân [[Aryan]], đặc biệt là người Đức, là chủng tộc ưu việt.
 
Trong quyển ''Mein Kampf'', Hitler diễn giải thêm tư tưởng của ông ta và áp dụng đặc biệt vào vấn đề không những phục hồi một nước Đức bị thất trận và nhiễu nhương đến một vị thế chưa từng đạt được bao giờ trước đây, mà còn tạo nên một quốc gia thuộc loại mới, một quốc gia dựa trên chủng tộc và quy tụ mọi người Đức lúc này còn đang sống bên ngoài biên giới Đức. Trong quốc gia đó sẽ thiết lập chế độ độc tài tuyệt đối dưới quyền một [[Führer |Lãnh tụ]] – chính là ông ta – để ban hành mệnh lệnh cho một tầng lớp lãnh đạo nhỏ hơn, rồi những người này sẽ truyền lệnh xuống bên dưới.
 
Vì thế, quyển sách trước nhất vạch ra nước Đức tương lai và cách thức mà Đức sẽ trở nên "chủ nhân của thế giới", như cách tác giả phát biểu ở trang cuối.
 
Làm thế nào đế chế Đức mới sẽ chiếm lại vị thế cường quốc trên thế giới và từ đó làm chủ nhân của thế giới? Hitler suy nghĩ về câu hỏi này trong tập đầu tiên, phần lớn được viết trong thời gian ông ta ngồi tù năm 1924, rồi trở lại với thêm chi tiết trong tập hai, được hoàn tất năm 1926.
 
[[Tập tin:Erstausgabe von Mein Kampf.jpg|nhỏ|trái|250px|Ấn bản đầu tiên quyển Mein Kampf bằng tiếng Đức (1925)]]
 
Từ đó, dẫn đến tư tưởng chủ chốt thứ hai: [[chủng tộc]].
Trước nhất, phải tính sổ với nước Pháp, "kẻ thù truyền kiếp của dân Đức". Mục tiêu của người Pháp là xâu xé nước Đức, vì thế phải "''có một cuộc tranh đấu sống chết cuối cùng... để sau đó dân ta có thể bành trướng ra nơi khác''".
 
Bành trướng ra nơi khác? Nơi nào? Về vấn đề này, Hitler dẫn đến điều cốt lõi của chính sách ngoại giao mà ông sẽ trung kiên theo đuổi khi trở thành nhà lãnh đạo Đức. Ông nói thẳng thừng: "''Đức phải bành trướng về hướng Đông – chủ yếu là chiếm đất của Nga''".
 
Trong tập một của ''Mein Kampf'', Hitler diễn giải dài dòng về vấn đề mà nguyên văn Đức ngữ gọi là ''[[Lebensraum]]'', là chủ đề ám ảnh ông ta cho đến ngày cuối cùng. Theo Hitler, Hoàng tộc Đức ngày xưa [[Hohenzollern]] đã sai lầm khi tìm kiếm thuộc địa xa xôi ở [[Châu Phi]]. Nhưng đất ở [[Châu Âu]] đã bị chiếm hết rồi. Hitler nhận ra là đúng như thế, "''nhưng thiên nhiên đã không dành sẵn đất này đặc biệt cho quốc gia hoặc chủng tộc nào, đất này là để cho dân tộc nào có đủ sức mạnh mà lấn chiếm.''" Nhưng nếu chủ nhân hiện tại phản đối thì sao? "''Thế thì luật tự sinh tồn sẽ phát huy; nếu không có phương pháp ôn hòa thì phải dùng vũ lực.''"
 
Theo Hitler, "''chỉ có thể chiếm đất ở miền Đông... Nếu cần đất ở châu Âu thì chỉ có thể chiếm lấy đất của Nga''".
 
Trong tập hai của quyển sách, Hitler nói rõ hơn:
 
:"''Chỉ có một vùng đất rộng trên quả địa cầu này mới đảm bảo một quốc gia được trường tồn... Phong trào Quốc xã phải có can đảm để... đưa dân ta từ diện tích hạn hẹp hiện giờ đi đến vùng đất mới... Chúng ta phải kiên trì với mục tiêu này... để đảm bảo dân tộc Đức có đủ đất sống.''"
 
Thế nào là đủ cho dân tộc Đức? Hitler khinh miệt giới tiểu tư sản vì họ đòi phục hồi nước Đức theo đường ranh giới năm 1914.
 
:"''Đòi hỏi phục hồi đường ranh giới năm 1914 là vô lý... Trên thực tế, đường ranh giới như thế là không toàn vẹn theo nghĩa quy tụ mọi người gốc Đức, và cũng không hợp lý nếu xét về thực tế địa lý–quân sự... Có thể chọn năm làm mẫu trong lịch sử Đức, và việc phục hồi những điều kiện ở thời điểm đó phải là mục tiêu cho đường lối ngoại giao.''"
 
Năm làm mẫu của Hitler là 6 thế kỷ trước, khi người Đức trị vì [[Đế quốc La Mã Thần thánh|Thánh chế La Mã]] đẩy các dân tộc Slav<ref>'''Slav''' chỉ chung các dân tộc phân bố ở [[Đông Âu]] và [[Trung Âu]], bán đảo [[Balkan]], và quá dãy núi phía [[Châu Á]]. Về mặt ngôn ngữ, họ gồm nhánh miền Đông gồm những dân tộc Nga, [[Belarus]], [[Ukraina]]; nhánh miền Tây gồm những dân tộc [[Ba Lan]], [[Séc]], [[Slovakia]]; và nhánh miền Nam gồm những dân tộc [[Slovenia]], [[người Serb|Serb]], [[Macedonia]], và [[Bulgaria]]. Hitler xem các dân tộc Slav là ở mức hạ đẳng so với dân tộc Đức.</ref> về hướng Đông. Bây giờ, phải tiếp tục đẩy họ về hướng Đông.
 
:"''Vì thế, những người Quốc xã chúng ta... phải tiếp tục sự nghiệp dang dở 600 năm về trước... Nếu ngày nay chúng ta nói đến đất ở châu Âu, chúng ta chỉ có trong đầu đất của Nga và của những nước anh em của họ dọc biên giới nước Nga.''"
 
Về tính chất của Nhà nước Quốc xã tương lai, Hitler nói rõ rằng sẽ không có cái trò "dân chủ ngu xuẩn" và rằng [[Đế chế thứ Ba|Đức Quốc xã]] sẽ được đặt được một thể chế độc tài.
 
Quyển sách hầu như không đề cập gì đến kinh tế. Hitler chán ngán với lĩnh vực này và không bao giờ màng đến việc tìm hiểu. Ông ta chỉ chú tâm đến quyền lực chính trị; còn kinh tế tự nó giải quyết bằng cách nào đấy.
 
:"''Nhà nước không có vai trò gì về ý tưởng hoặc sự nghiệp phát triển kinh tế... Nhà nước là một đại bộ phận chủng tộc chứ không phải là tổ chức kinh tế... Luôn luôn là khi Đức có quyền lực chính trị trỗi dậy thì tình trạng kinh tế bắt đầu được cải thiện; nhưng luôn luôn là khi kinh tế trở nên yếu tố độc nhất làm cho dân ta mãn nguyện và làm khô cứng những đức tính lý tưởng, lúc đó quốc gia sẽ sụp đổ và kéo đời sống kinh tế sụp đổ theo.''"
 
Và dù cho chính cái tên của Đảng Quốc xã đề cập đến "xã hội," Hitler càng mơ hồ hơn về loại hình "chủ nghĩa xã hội" cho nước Đức mới.
 
Dù cho có nhiều đề xuất về biên tập và ngay cả có ít nhất ba người giúp hoàn chỉnh bản thảo, Hitler vẫn lan man từ chủ đề này sang sự việc khác trong quyển Mein Kampf. Ông ta vẫn muốn bộc bạch ý tưởng của mình một cách lan man ở mọi đề tài, kể cả [[văn hóa]], [[giáo dục]], [[sân khấu]], [[điện ảnh]], [[tranh biếm họa]], [[văn học]], [[lịch sử]], [[tình dục]], [[hôn nhân]], tệ nạn [[mãi dâm]] và [[giang mai|bệnh giang mai]]. Về bệnh giang mai, Hitler dông dài cả 10 trang, tuyên bố nhà nước có nghĩa vụ tiêu diệt bệnh này, và phải huy động mọi nguồn lực để [[tuyên truyền]]. Vấn đề giang mai và mại dâm phải được giải quyết bằng cách tạo thuận lợi cho việc kết hôn sớm. Và ông ta hé lộ một phần chính sách trong tương lai: "''Hôn nhân không phải tự nó là cứu cánh, nhưng phải phục vụ cho mục tiêu cao hơn: bành trướng và bảo tồn nòi giống cùng chủng tộc.''"
 
Từ đó, dẫn đến tư tưởng chủ chốt thứ hai: [[chủng tộc]]. Hitler xem mọi đời sống như là sự tranh đấu trường kỳ và thế giới như là khu rừng trong đó chủng loài nào mạnh hơn sẽ sống sót và thống trị – "thế giới trong đó một sinh vật sống tồn trên sinh vật khác và cái chết của sinh vật yếu tạo nên sự sống cho sinh vật mạnh... Người mạnh phải thống trị và không nên pha trộn với người yếu."
 
Đến đây là điều cốt lõi của tư tưởng Quốc xã về tính ưu việt của chủng tộc Aryan. Và nếu chủng tộc Aryan muốn vượt lên trên thì phải chà đạp trên những chủng tộc khác, những thứ cỏ rác – đó là Do Thái và Slav. Sau này khi trở thành nhà độc tài, Hitler ngăn cấm hôn nhân giữa người Đức với người của các chủng tộc đó, dù cho nhiều người biết rõ rằng có nhiều người Đức mang dòng máu Slav, nhất là ở những miền đất phía Đông.
Hàng 76 ⟶ 39:
Đối với người không am tường về lịch sử và nhân chủng học như Hitler thì dễ đi đến tư tưởng biến người Đức trở thành chủng tộc Aryan hiện đại – và đấy là chủng tộc ưu việt. Đối với Hitler, người Đức là "chủng người ở bậc cao nhất trong số nhân loại trên quả đất này" và luôn sẽ như thế nếu họ quan tâm đến tính thuần khiết của dòng máu của họ.
 
Về chủng tộc khiến cho Hitler cổ vũ một quốc gia thuần chủng. Nhiều người không bao giờ hiểu rõ chính xác quốc gia ấy như thế nào – hoặc dự định sẽ ra sao. Đại loại Hitler cho rằng:
 
:"''...mục đích cao nhất của quốc gia thuần chủng là nhằm bảo tồn những thành phần chủng tộc nguyên thủy có nền văn hóa và tạo nên vẻ đẹp cùng chân giá trị của nhân loại cao nhất. Quốc gia thuần chủng phải giữ sự thuần khiết... Chỉ người khỏe mạnh mới được có con... Yêu cầu tạo nên quốc gia thuần chủng không cho phép dân chủ, mà phải có chế độ độc tài.''"
 
:"''Không có quyết định của số đông, mà chỉ có những người thi hành trách nhiệm... Chỉ có một người ra quyết định... Chỉ ông ta mới có thẩm quyền và ra mệnh lệnh... Không thể nào gạt bỏ Nghị viện, nhưng thành viên Nghị viện chỉ có thể tham mưu... Không cơ quan nào sẽ lấy biểu quyết. Họ là những định chế làm việc chứ không phải là những máy bỏ phiếu. Nguyên tắc là trách nhiệm tuyệt đối được kết hợp vô điều kiện với quyền hạn tuyệt đối...''"
 
Đấy là những tư tưởng của Hitler, được viết ra trong nhà tù Landsberg hoặc sau đấy, trong khoảng thời gian 1925 - 1926, khi ông ta nhàn nhã ngồi ở ban công nhìn ra dãy núi Alps hướng về sinh quán ở Áo, vừa đọc lên từng trang cho [[Rudolf Hess]] ghi chép vừa mơ đến [[Đức Quốc xã|Đế chế thứ Ba]] mà ông ta sẽ xây dựng từ đống đổ nát, mà ông sẽ cai trị với bàn tay sắt. Ông ta chắc chắn có ngày mình sẽ làm được điều này, vì ông bị ám ảnh bởi ý nghĩ nung nấu về nghĩa vụ, cũng giống như nhiều thiên tài bất chợt vươn từ hư không. Ông ta sẽ đoàn kết lại dân tộc đã được thiên nhiên ban cho tính ưu việt. Ông ta sẽ làm cho họ thuần khiết về chủng tộc. Ông ta sẽ làm cho họ mạnh lên. Ông ta sẽ biến họ thành những chủ nhân ông của quả địa cầu.
 
== Phát hành ==