Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nhà Nguyễn”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đế quốc Đại Nam thời Nguyễn Thẻ: Đã bị lùi lại Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
n Đã lùi lại sửa đổi của 103.199.57.94 (Thảo luận) quay về phiên bản cuối của Newone Thẻ: Lùi tất cả |
||
Dòng 81:
<div style="float: right; clear: right">{{Lịch sử Việt Nam}}</div>
'''Nhà Nguyễn''' ([[chữ Nôm]]: 茹阮, [[chữ Hán]]: 阮朝; [[Hán-Việt]]: ''Nguyễn triều'') là [[triều đại]] [[quân chủ]] cuối cùng trong [[lịch sử Việt Nam]]. Nhà Nguyễn được thành lập sau khi [[chúa Nguyễn]], [[Gia Long|Nguyễn Ánh]] ([[Gia Long]]), lên ngôi hoàng đế năm [[1802]] và kết thúc hoàn toàn khi [[Bảo Đại]] thoái vị vào năm [[1945]], tổng cộng là 143 năm
Từ năm 1802–1884, các vua nhà Nguyễn nắm toàn quyền [[quản lý]] đất nước, trải qua 4 đời vua: [[Gia Long]], [[Minh Mạng]], [[Thiệu Trị]], [[Tự Đức]].<ref name="theche2">{{harvnb|Trần Trọng Kim|1971|p=198.}}</ref> Gia Long và sau đó là Minh Mạng đã cố gắng xây dựng Việt Nam trên cơ sở nền tảng [[Nho giáo]]. Trong thời kỳ này, nội bộ đất nước không ổn định, triều Nguyễn ít được lòng dân, chỉ trong 60 năm đã xảy ra hơn 400 cuộc nổi dậy của [[Nhân dân|người dân]].<ref name="Nguyễn Phan Quang 1976 173">{{harvnb|Nguyễn Phan Quang|1976|p=173}}</ref> Gia Long tăng thuế khóa và lao dịch quá nặng khiến người dân bất bình, đến thời Minh Mạng thì lại diễn ra nhiều cuộc chiến tranh giành lãnh thổ ở [[Campuchia]] nên đã khiến [[Kho bạc|ngân khố]] cạn kiệt, đến thời [[Tự Đức]] thì mọi mặt của đất nước đều sút kém. Từ [[thập niên 1850]], một nhóm [[trí thức]] Việt Nam, tiêu biểu là [[Nguyễn Trường Tộ]], đã nhận ra sự trì trệ của đất nước và yêu cầu học hỏi phương Tây để phát triển [[công nghiệp]] – [[thương mại]], cải cách [[quân sự]] – [[ngoại giao]], nhưng họ chỉ là thiểu số, còn đa số quan chức triều Nguyễn và giới sĩ phu không ý thức được sự cần thiết của việc cải cách và mở cửa đất nước nên Tự Đức không quyết tâm thực hiện những đề xuất này.<ref name=":0">{{harvnb|Tạ Chí Đại Trường|1973.|pp=}}</ref> Nước Đại Nam dần trở nên trì trệ, lạc hậu và đứng trước nguy cơ bị thực dân [[châu Âu]] xâm chiếm.
|