Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Fernando VII của Tây Ban Nha”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 48:
 
==Thoái vị và khôi phục ngai vàng==
Sau một cuộc bạo loạn tại Aranjuez, vua [[Carlos IV của Tây Ban Nha]] tuyên bố thoái vị vào tháng 03/1808<ref name=EB1911/>. Fernando lên kế vị ngai vàng với vương hiệu Fernando VII và vị tân vương này đã quay sang ủng hộ Hoàng đế [[Napoleon I]]. Ông thoái vị vào ngày 06/05/1808 và sau đó Napoleon đã giam lỏng Fernando tại [[Château de Valençay]] trong 6 năm.<ref>Carr, pp 79–85</ref>
 
Chính phủ Tây Ban Nha chấp nhận sự thoái vị của Fernando VII, nhưng họ không ủng hộ việc Hoàng đế [[Napoleon I]] đưa anh trai mình là [[Joseph Bonaparte]] lên làm vua của Tây Ban Nha. Các cuộc nổi dậy nổ ra trên khắp đất nước, đánh dấu sự khởi đầu của [[Chiến tranh Bán đảo]]. Các chính quyền cấp tỉnh được thành lập để kiểm soát các khu vực chóng đối với quyền lực của vị vua mới - Joseph I. Sau [[Trận Bailén]], người Tây Ban Nha đã chứng mình rằng họ có thể chóng lại quyền lực của người Pháp. [[Hội đồng Castile]] đã tuyên bố không công nhận việc thoái vị của Fernando VII và đến ngày 24/08/1808, ông lại được phong làm vua của Tây Ban Nha, và các cuộc đàm phán giữa hội đồng và các cơ quan quân sự cấp tỉnh để thành lập Hội thẩm trung ương tối cao đã được hoàn thành. Sau đó, vào ngày 14/01/1809, chính phủ Anh công nhận Ferdinand VII là vua của Tây Ban Nha.<ref>Carr, pp 85–90</ref>
 
==Tham khảo==