Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Fernando VII của Tây Ban Nha”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 65:
Ngày 24/03, người Pháp đã bàn giao Fernando lại cho quân đội Tây Ban Nha ở [[Girona]], và họ đã rước nhà vua về [[Madrid]]. Trong suốt vài tháng tiếp theo ở Tây Ban Nha phe bảo thủ và [[Giáo hội]] khuyên ông bác bỏ [[hiến pháp]]. Vào ngày 04/05, Fernando VII ra lệnh bãi bỏ hiến pháp và ngày 10/05, các lãnh đạo phe tự do soạn thảo ra hiến pháp đã bị bắt. Fernando biện minh cho hành động của mình bằng cách tuyên bố rằng hiến pháp đã được soạn thảo ra bởi một Quốc hội bất hợp pháp chưa có sự phê chuẩn của nhà vua. �Fernando VII hứa sẽ triệu tập một Quốc hội truyền thống với cơ chế đại diện đầy đủ từ giới Tăng lữ và quý tộc để lập ra một bản hiến pháp tự do khác, nhưng điều này không bao giờ được thực hiện.
 
Trong khi đó, các cuộc chiến tranh giành độc lập đã nổ ra ở [[châu Mỹ]], mặc dù quân nổi dậy bị chia rẻ và tình cảm bảo hoàng vẫn còn mạnh mẽ ở nhiều khu vực, nhưng các tuyến đường thương mại quan trọng của Đế chế Tây Ban Nha như tuyến hàng hải xuyên Thái Bình Dương [[Manila galleons galleon]] đã bị gián đoạn khiến cho nền kinh tế Tây Ban Nha điêu đứng.
 
Chế độ cai trị chuyên chế được phục hồi của Fernando VII được cố vấn bởi một nhóm các cận thần mà nhà vua sủng ái, nhà vua có một chính phủ không hề ổn định và điều này thể hiện qua việc ông đã thay đổi các bộ trưởng liên tục, vài tháng một lần.