Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quách hoàng hậu (Tống Nhân Tông)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
 
Dòng 19:
| nơi an táng = [[Phúc Thiền viện]] (福禪院)
}}
'''Nhân Tông Quách Hoàng hậu''' ([[chữ Hán]]: 仁宗郭皇后, [[1012]] - [[1035]]), [[pháp danh]] '''Thanh Ngộ''' (清悟), nguyên phối và là [[Hoàng hậu]] tại vị đầu tiên của [[Tống Nhân Tông]] Triệu Trinh.
 
Dưới thời [[nhà Tống]], bà là Hoàng hậu đầu tiên có danh phận nguyên phối của Hoàng đế. Ngoài ra, bà cũng là vị nguyên phối Hoàng hậu đầu tiên cử hành đại hôn sau khi Hoàng đế kế vị. Tuy thân phận tôn quý, lại được [[Hoàng thái hậu|Thái hậu]] [[Lưu Nga (Bắc Tống)|Lưu Nga]] ủng hộ nhưng vì tính tình cao ngạo, hay kiểm soát Nhân Tông nên bị thất sủng, trở thành vị Phế hậu đầu tiên trong lịch sử triều Tống, sau bị Nhân Tông cho [[Tì-kheo|xuất gia]] tu hành và qua đời khi tuổi còn trẻ.
 
== Tiểu sử ==
Hàng 26 ⟶ 28:
Năm Thiên Thánh thứ 2 ([[1025]]), Quách thị và Trương thị - cháu gái của Kỵ Vệ thượng tướng quân [[Trương Mỹ]] (張美) là cùng vào cung, tham gia dự tuyển cho ngôi vị [[Hoàng hậu]] của [[Tống Nhân Tông]]. Nhân Tông phải lòng trước sắc đẹp của Trương thị, toan lập làm Hậu thì [[Chương Hiến Minh Túc hoàng hậu|Lưu Thái hậu]] cương quyết chọn Quách thị. Vì thế ngày [[21 tháng 11]] (âm lịch) cùng năm, Quách thị sách lập Hoàng hậu, còn Trương thị chỉ được phong [[Tài nhân]]<ref>[https://zh.wikisource.org/wiki/%E5%AE%8B%E5%8F%B2/%E5%8D%B7242#%E9%83%AD%E7%9A%87%E5%90%8E 《宋史·卷二百四十二·列傳第一·后妃上》]: 仁宗郭皇后,其先應州金城人。平盧軍節度使崇之孫也。天聖二年,立為皇后。初,帝寵張美人,欲以為后,章獻太后難之。</ref><ref>《宋史卷九 本纪第九》 十一月.........乙巳,立皇后郭氏。</ref>.
 
Bên cạnh đó, Lưu Thái hậu lại tiếp tục nhúng tay vào việc tuyển phi của Tống Nhân Tông khi đưa Vương thị, người có sắc đẹp mà Nhân Tông muốn lậpnạp làm phi tần, gả cho người trong họ là [[Lưu Tòng Đức]] (劉從德). Theo như Lưu Thái hậu nói: ''"Trọng đức bất trọng sắc"'' (重德不重色), điều này khiến Nhân Tông có ý bất mãn. Quách hậu cậy Thái hậu tiến cử, sống trong cung muôn phần cao ngạo, lại nghe lời Thái hậu hay giám sát hành tung của Nhân Tông, không cho ông gần gũi các phi tần khác, Nhân Tông tức giận nhưng vẫn không dám nói gì<ref>《涑水记闻·卷八》 后恃章献骄妒,后宫莫得进,上患之,不敢诘。</ref><ref>《宋史·卷二百四十二·列傳第一·后妃上·郭皇后传》: 后既立,而頗見疏。其后尚美人、楊美人俱幸,數與后忿爭。</ref>.
 
==Sau khi bị phế truất==