Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiêu Hoài Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 64:
Năm Nguyên Phù thứ 3 ([[1100]]), [[mùa xuân]], ngày [[Kỷ Mão]], Tống Triết Tông đột ngột băng hà khi chỉ vừa 25 tuổi. Tình thế đó khiến [[Khâm Thánh Hiến Túc hoàng hậu|Hướng thái hậu]] chủ trì đại cuộc, lập Đoan vương [[Triệu Cát]] làm Tân đế, tức [[Tống Huy Tông]]. Ngày [[Tân Tị]], Lưu Hoàng hậu với thân phận Hoàng tẩu nên không tôn [[Hoàng thái hậu]] mà được phong '''Nguyên Phù Hoàng hậu''' (元符皇后)<ref>[https://zh.wikisource.org/wiki/%E5%AE%8B%E5%8F%B2/%E5%8D%B7019 《宋史·卷一十九·本紀第十九·徽宗一》]: 符三年正月己卯,哲宗崩,皇太后垂簾,哭謂宰臣曰:「國家不幸,大行皇帝無子,天下事須早定。」章惇又曰:「在禮律當立母弟簡王。」皇太后曰:「神宗諸子,申王長而有目疾,次則端王當立。」惇厲聲對曰:「以年則申王長,以禮律則同母之弟簡王當立。」皇太后曰:「皆神宗子,莫難如此分別,于次端王當立。」知樞密院曾布曰:「章惇未嘗與臣等商議,如皇太后聖諭極當。」尚書左丞蔡卞、中書門下侍郎許將相繼曰:「合依聖旨。」皇太后又曰:「先帝嘗言,端王有福壽,且仁孝,不同諸王。」於是惇為之默然。乃召端王入,即皇帝位,皇太后權同處分軍國事。庚辰,赦天下常赦所不原者,百官進秩一等,賞諸軍。遣宋淵告哀於遼。辛巳,尊先帝后為元符皇后。</ref>.
 
Bấy giờ, Hướng thái hậu thông qua quan Thượng thư Tả bộc xạ [[Hàn Trung Ngạn]] (韓忠彥), dâng sớ tâu rằng [[Mạnh hoàng hậu|Phế hậu Mạnh thị]] vô tội, nên phục hồi địa vị. Tống Huy Tông cho đón Phế hậu về cung, phục vị Hoàng hậu, phong làm '''Nguyên Hựu Hoàng hậu''' (元祐皇后). Việc này khiến Lưu hậu vô cùng căm phẫn.
 
Năm sau ([[1101]]), [[mùa xuân]], Hướng thái hậu qua đời, phe Tân pháp lại được dịp nổi lên, trừ bỏ phe Thủ cựu. Lưu hậu căm ghét việc Mạnh hậu phục vị nên giật dây [[Thái Kinh]] dâng tấu lên Tống Huy Tông, nói Mạnh hậu không đáng phục vị, Huy Tông bất đắc dĩ phải đưa Mạnh thị trở lại Diêu Hoa cung. Lưu hậu còn căm ghét [[Trâu Hạo]] chuyện can giáng việc lập Hậu khi trước, bèn ngầm ám thị Thái Kinh kiếm một bản sớ trước kia của Hạo tố cáo: ''"Lưu hậu đoạt con của Trác thị. Giết mẹ đoạt con, dối người nhưng không dối được trời"'' và bảo Trâu Hạo là kẻ điên cuồng. Tống Huy Tông nổi giận, cho rằng Trâu Hạo phỉ báng Tiên đế và Hoàng hậu, bèn đày Trâu Hạo ra an trí ở [[Vĩnh Châu]]<ref>[https://zh.wikisource.org/wiki/%E5%AE%8B%E5%8F%B2/%E5%8D%B7345#%E9%84%92%E6%B5%A9 《宋史·卷三百四十五·列傳第一百四》]: 初,浩還朝,帝首及諫立后事,獎歎再三,詢諫草安在。對曰:「焚之矣。」退告陳瓘,瓘曰:「禍其在此乎!異時姦人妄出一緘,則不可辨矣。」蔡京用事,素忌浩,乃使其黨為偽疏,言劉后殺卓氏而奪其子。遂再責衡州別駕,語在《獻湣太子傳》。尋竄昭州,五年始得歸。</ref>.