Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Từ Thánh Quang Hiến Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa chữ Hán
Dòng 56:
 
=== Cẩn thận khoan dung ===
Tống Nhân Tông sủng ái Trương Quýquý phi, sau sự kiện Ninh Thọ cung. Trương thị thụ sủng, được không ít người trong cung nịnh bợ. Chứng kiến Trương Quýquý phi trở nên bá đạo, Tào hậu lại không hề mảy may so đo. Hằng ngày bà cùng [[phi tần]] trong cung điều phối quản lý lương thực, trồng dâu nuôi tằm mà không mấy khi tranh chấp với sủng phi Trương thị này. Chính vì vậy mà dù sủng ái Trương Quýquý phi, Nhân Tông vẫn tôn trọng Hoàng hậu.
 
Sau sự biến Ninh Thọ cung, một nội tỳ của Tào Hoàng hậu bị phát hiện tư thông với một lính vệ trong cơn binh loạn. Dù là người thân thiết, Tào hậu vẫn tuân thủ cung quy mà tiến hành xử tử. Cùng đường, vị nội tỳ đành chạy đến chỗ Trương Quýquý phi để cầu tình. Trương Quýquý phi nói lại với Nhân Tông nên Nhân Tông đặc biệt ân xá. Tào hậu biết được, mặc trang phục nghiêm chính đến tẩm điện của Nhân Tông, thỉnh cầu xử tội theo đúng quy chế đặt ra, còn nói:''"Không như vậy, còn gì là luật pháp?!"''. Nhân Tông ban bà ngồi xuống, nhưng Tào hậu vẫn không ngồi, cứ đứng như vậy biểu thị chính kiến. Nhân Tông cuối cùng ban chết cho nội tỳ<ref>《宋史·卷二百四十二·列傳第一·后妃上·慈聖光獻曹皇后传》: 閤內妾與卒亂當誅,祈哀幸姬,姬言之帝,貸共死。后具衣冠見,請論如法,曰:「不如是,無以肅清禁掖。」帝命坐,后不可,立請,移數刻,卒誅之。</ref>. Thấy Tào hậu luôn nhịn mình, Trương Quýquý phi càng không kiêng dè. Việc Trương Quýquý phi thịnh sủng đã đến tai triều thần, nhiều người đã dâng tấu chỉ trích, nhưng Nhân Tông vẫn bao che, điều này khiến Trương Quýquý phi không nể nang, thậm chí xem thường Hoàng hậu ra mặt. Có lần, Trương Quýquý phi muốn dùng nghi thức Hoàng hậu xuất cung, Nhân Tông vì Trương thị mà đến cung Hoàng hậu, vời cho Quý phi mượn dùng. Tào hậu vẫn không oán thán, vui vẻ đáp ứng. Điều này khiến Nhân Tông cảm thấy Hoàng hậu quá khoan từ, còn Trương thị thì ỷ sủng sinh kiêu, làm mất thể thống, nên quay về nóimắng Trương thị:''"Quốc gia đều có pháp độ, có trật tự. Khanh dùng nghi thức Hoàng hậu xuất du, là xem thường kỷ cương"''. Trương Quýquý phi đành phải khép nép nghevâng lời<ref>《宋史·卷二百四十二·列傳第一·后妃上·慈聖光獻曹皇后传》: 張妃怙寵上僭,欲假后蓋出遊。帝使自來請,后與之,無靳色。妃喜,還以告,帝曰:「國家文物儀章,上下有秩,汝張之而出,外廷不汝置。」妃不懌而輟。</ref>.
 
Bấy giờ, Tào hậu không con, Trương Quýquý phi tuy được sủng hạnh nhưng không sinh được [[Hoàng tử]]. Cả ba Hoàng tử là [[Triệu Phưởng]] (趙昉), [[Triệu Hân]] (趙昕) và [[Triệu Hi]] (趙曦) đều chết non, Tống Nhân Tông vô tự trở thành chuyện đại sự. Tào hậu đã thuyết phục Nhân Tông chọn con trai thứ ba của Bộc An Ý vương [[Triệu Duẫn Nhượng]] là Triệu Tông Thực làm người kế vị. Đế-Hậu cho đón Tông Thực vào cung, khi đó chỉ mới 4 tuổi<ref>《宋史·卷二百四十二·列傳第一·后妃上·慈聖光獻曹皇后传》: 英宗方四歲,育禁中,后拊鞠周盡;迨入為嗣子,贊策居多。</ref>.
 
Năm Gia Hữu thứ 7 ([[1062]]), [[tháng 8]], Triệu Tông Thực đã 31 tuổi, được lập làm [[Hoàng thái tử]], ban danh là '''Triệu Thự''' (趙曙).