Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Dương Quá”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 33:
 
16 năm sau, Dương Quá trong một lần gặp gỡ [[Hoàng Dược Sư]], Dương Quá biết là [[Hoàng Dung]] đã lừa dối mình chuyện của Tiểu Long Nữ, chàng tức giận và suy sụp vô cùng. Nhưng thật không ngờ, lời nói dối hôm đó của [[Hoàng Dung]] lại trở thành sự thật. Đúng ngày mà Hoàng Dung nói Tiểu Long Nữ sẽ trở về thì Dương Quá lại gặp Tiểu Long Nữ thật. Chàng vô cùng mừng rỡ. Hai người từ đó sống hạnh phúc bên nhau. Về sau chàng lập được nhiều chiến công cho [[Nhà Tống|Đại Tống]], cùng [[Quách Tĩnh]] bảo vệ [[Tương Dương (thành cổ)|thành Tương Dương]]. Trong cuộc Hoa Sơn luận kiếm lần thứ ba, với võ công trác tuyệt, Dương Quá được tôn là Tây Cuồng - một trong [[Thiên hạ ngũ tuyệt]] (danh xưng thay cho "võ lâm ngũ bá" trước đó). Vì chàng đã tìm lại được Tiểu Long Nữ, Dương Quá quyết định cùng thê tử của mình bỏ đi ẩn dật và không ai biết họ đã đi đâu, sống như thế nào. Theo lời của cô gái áo vàng họ Dương (hậu duệ Dương Quá) ở cuối bộ [[Ỷ Thiên Đồ Long ký|Ỷ Thiên Đồ Long Ký]] thì có nhắc tới "Chung Nam sơn hậu, hoạt tử nhân mộ, Thần điêu hiệp lữ, tuyệt tích giang hồ". Rất có thể Dương Quá và Tiểu Long Nữ đã về Cổ Mộ, lánh ẩn giang hồ, sống cuộc sống tự tại.
 
Bản thân Dương Quá mang phong thái rất đặc biệt, dung mạo lại tuấn tú nên dễ dàng cuốn hút nhiều cô nương ngoài Tiểu Long Nữ:
 
1. [[Lục Vô Song]]: con gái độc nhất của [[Lục Lập Đỉnh]], nhị đệ tử của [[Lý Mạc Sầu]]. Là thiên kim tiểu thư của Lục gia trang, một mỹ nữ áo trắng nhưng trong lòng chất chứa nhiều hận thù. Nàng có tình cảm với Dương Quá nhưng chỉ kết tình huynh muội và được chàng truyền thụ cho ''Ngọc Nữ Tâm Kinh''.
 
2. [[Trình Anh]]: đệ tử của Đông Tà [[Hoàng Dược Sư]], biểu tỉ của Lục Vô Song. Nàng có vẻ đẹp trong veo như ngọc bích, thanh trúc và cúc hoa (trong 4 loài hoa tượng trưng cho người quân tử). Trình Anh đã cứu thoát Dương Quá ra khỏi ''Loạn thạch trận'' khi chàng cùng mẹ con Hoàng Dung đang bị [[Kim Luân pháp vương]] vây khốn. Trải qua nhiều hoạn nạn, Trình Anh yêu thầm Dương Quá nhưng không được đáp lại vì trong lòng của chàng chỉ có cô cô của mình là Tiểu Long Nữ. Sau này Trình Anh cùng Lục Vô Song và cô Ngốc ẩn cư ở vùng Gia Hưng.
 
3. [[Công Tôn Lục Ngạc]]: con gái của Tuyệt Tình cốc chủ [[Công Tôn Chỉ]] và [[Cừu Thiên Xích]]. Vì cứu Dương Quá giải độc tình hoa, nàng không ngần ngại phản lại cha mình. Về sau nàng tự vẫn trước tấn bi kịch của gia đình.
 
4. [[Quách Phù]]: trưởng nữ của [[Quách Tĩnh]], [[Hoàng Dung]]. Từ nhỏ cùng Dương Quá lớn lên ở [[Đào Hoa đảo]], đáng lý ra cũng là thanh mai trúc mã. Nhưng tính tình Quách Phù ngang ngược, vì yêu thành hận, trong lúc nóng giận đã chặt đứt cánh tay phải của Dương Quá.
 
5. [[Quách Tương]]: thứ nữ của Quách Tĩnh, Hoàng Dung. Nàng có sự hào hiệp của cha và sự thông minh, tinh quái của mẹ. Số phận của Quách Tương và Dương Quá đã có mối liên hệ từ khi Quách Tương vẫn còn nằm trong bụng mẹ. Sau đó hai người lại vô tình gặp nhau, từ khi Dương Quá còn chưa lộ danh tính, Quách Tương đã có thiện cảm với chàng. Trong khi mọi người đều cho rằng Dương Quá là quái hiệp cụt tay đáng sợ thì Quách Tương lại chỉ cảm thấy ngưỡng mộ và thấy đây là con người thú vị. Có lẽ sau thời gian hành tẩu cô độc trên giang hồ, Quách Tương là người đầu tiên khiến Dương Quá cảm thấy có mối liên hệ khác biệt. Quách Tương biết cách làm Dương Quá vui, cười. Nàng dám cả gan xưng "muội" (em) với Dương Quá trong khi chỉ đáng tuổi con của chàng! Ngược lại, Dương Quá rõ ràng rất thích nghe nàng nói chuyện, thích tranh luận với nàng... và rất có cảm tình với nàng. Tưởng chừng Quách Tương có thể cùng Dương Quá vừa ngao du giang hồ vừa hành hiệp trượng nghĩa nhưng sau đó Dương Quá đã gặp lại Tiểu Long Nữ nên hình bóng nàng dần phai nhạt. Quách Tương thấy Dương Quá lòng yêu người khác thì rất buồn vì chính nàng cũng đã thầm yêu Dương Quá. Tuy nhiên, là một con người nhân hậu, Quách Tương cũng không tranh giành mà chủ động rút lui và thật tâm chúc phúc cho chàng với Tiểu Long Nữ. Quách Tương cũng là người sáng lập ra [[Nga Mi (võ phái)|phái Nga My]] sau này.
 
6. [[Hoàn Nhan Bình]]: vợ của [[Võ Tu Văn]], có đôi mắt làm Dương Quá rất thích. Nàng cũng có ấn tượng tốt và mến phục chàng nhưng biết không thể thay thế vị trí của Tiểu Long Nữ trong lòng người tình nên không có lý do gì rời xa Tiểu Võ, dành cho hắn mọi tình cảm cao quý, chân thành. Nàng đã sát cánh bên cậu Võ, vào sinh ra tử cùng người đã mang lại cho nàng cuộc đời mới.
 
Dương Quá là người học được rất nhiều loại võ công lợi hại và đều đén mức tùy tâm sở dục:
 
# [[Cáp mô công]]: Học từ nghĩa phụ [[Âu Dương Phong]], từng sử dụng để đánh người khác bị thương, sau này Dương Quá chỉ phát triển nó chứ không sử dụng (có thể sau này là 1 trong những chiêu thức trong Ám nhiên tiêu hồn chưởng: Cùng đường mạt lộ).
# [[Ngọc Nữ Tâm Kinh]]: Do Tiểu Long Nữ dạy sau khi chàng được thu nhận vào [[Phái Cổ Mộ]]. Đây là loại võ công rất mạnh mẽ mà Dương Quá sử dụng thành thục, sau này truyền lại cho Lục Vô Song.
# [[Toàn Chân kiếm pháp]]: Chỉ ở mức độ hiểu biết, hầu như không dùng đến nhiều. Mặc dù Dương Quá không hề được dạy kiếm pháp của Toàn Chân giáo (do sư phụ [[Triệu Chí Kính]] là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, không muốn dạy võ cho Dương Quá), nhưng để luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, trước hết phải tự học kiến thức cơ bản về Toàn Chân Kiếm Pháp. Nguyên nhân là do tổ sư [[phái Cổ Mộ]], [[Nhân vật trong Thần điêu hiệp lữ#L%C3%A2m%20Tri%E1%BB%81u%20Anh|Lâm Triều Anh]], sáng tạo ra Ngọc Nữ Tâm Kinh để khắc chế võ công của phái Toàn Chân (được sáng lập bởi [[Vương Trùng Dương]], người tình không bao giờ đến được với bà).
# [[Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp]]: Dương Quá tình cờ phát hiện ra bí mật này khi cùng Tiểu Long Nữ đánh nhau với đạo sĩ của Toàn Chân giáo. Lúc đối đầu, Ngọc Nữ Tâm Kinh sẽ khắc chế Toàn Chân kiếm pháp. Tuy nhiên, khi cùng nhau liên thủ, hai môn võ công này sẽ tạo nên Song Kiếm Hợp Bích với uy lực ghê gớm bội phần.
# Dương Quá còn luyện '''Cửu Âm Chân Kinh''' ( nhưng không hoàn thiện ).
# [[Võ thuật trong truyện Kim Dung#%C4%90%E1%BA%A3%20c%E1%BA%A9u%20b%E1%BB%95ng%20ph%C3%A1p|Đả cẩu bổng pháp]]: Học chiêu thức từ [[Hồng Thất Công]] khi ông gặp Dương Quá trên đỉnh Hoa Sơn cùng với [[Âu Dương Phong]]. Học khẩu quyết tâm pháp từ Hoàng Dung và hoàn thiện trong đại hội võ lâm khi đối đầu với thầy trò Kim Luân Pháp Vương.
# [[Đạn chỉ thần công|Đàn chỉ thần công]]: Do Đông Tà [[Hoàng Dược Sư]] chỉ dạy trong một lần tình cờ gặp gỡ. Sau này chỉ lực của cả thầy và trò là tương đương. Ngay cả Hoàng Dung - con gái Hoàng Dược Sư và Quách Tĩnh cũng không thể có chỉ lực như vậy dù đã được truyền thụ hơn 10 năm trước Dương Quá.
# [[Ngọc Tiêu kiếm pháp]]: Cũng học từ Hoàng Dược Sư.
# Phương pháp rèn luyện nội lực và triết lý dùng kiếm của [[Độc Cô Cầu Bại]]: Có thể nói đây là võ công lợi hại nhất mà Dương Quá học được hay nói cách khác là tu luyện được. Nhờ đó mà chỉ mới 19 tuổi mà tâm thông kiếm lý, tay thạo kiếm thuật, cầm trọng kiếm lần lượt đánh bại 2 đại cao thủ là Kim luân pháp vương và Cầu Thiên Nhận. Đến 6 năm sau sử dụng mộc kiếm đánh tan sóng hải triều, xuyên thủng đại thụ mà mộc kiếm không sứt mẻ.
# [[Võ thuật trong truyện Kim Dung Kim Dung|Ám nhiên Tiêu Hồn Chưởng]]: Môn võ công cực kỳ lợi hại do Dương Quá đã sáng tạo ra trong thời gian 16 năm chờ đợi Tiểu Long Nữ. Điểm yếu duy nhất của môn võ công này là chỉ phát huy tối đa sức mạnh khi người sử dụng đang ở trong tâm trạng u sầu cực độ, nếu đang hạnh phúc vui vẻ sẽ mất hiệu lực. Chưa từng có bất kỳ đối thủ nào khiến Dương Quá phải sử dụng hết 17 chiêu trong pho chưởng pháp này. Khi chiết giải chiêu số với Hoàng Dược Sư Dương Quá chỉ sử dụng hơn 10 chiêu nhưng phần lớn không đấu lực, khi luận võ với Châu Bá Thông chỉ là 4 chiêu sử dụng qua lại, khi tử chiến với Kim Luân pháp vương chỉ trong 5 chiêu đã toàn thắng đạp đối phương bay xa hộc máu (lúc này Dương Quá không dùng binh khí, lại bị đối phương dùng ngụy kế chém trọng thương vai và chân).
 
Ngoài ra, Dương Quá còn có cơ duyên xem được Ngũ độc kỳ thư của [[Lý Mạc Sầu]] sau khi Dương Quá được [[Trình Anh]] cứu thoát khỏi tay [[Kim Luân Pháp Vương]] và lúc này Dương Quá đang dưỡng thương và ở cùng [[Trình Anh]], [[Lục Vô Song]]. Trong sách có chép nhiều phương thuốc khắc chế và trừ các loại độc, chế ra hơi độc, luyện thuốc chữa độc. Nội lực: Dương Quá là nhân vật được đánh giá có nội ngoại công sung mãn và cương mãnh nhất đương thời, ngay cả Nhất Đăng đại sư còn tự nhận thời khỏe mạnh nhất cũng còn kém xa. Chỉ một tiếng hú cũng khiến cho hơn 10 hảo thủ võ lâm và bầy mãnh thú trăm con chao đảo thậm chí ngất xỉu. Ngay cả cao thủ có hàng chục năm công lực như Anh Cô cũng không chịu nổi tiếng hú dù cách xa Dương Quá tới 2 dặm.
 
==Tham khảo==