Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trần Khánh Chi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Trần Khánh Chi''' ([[chữ Hán]]: 陳慶陈庆之, 484 – 539), tự '''Tửtướng Vân'''lãnh (chữ[[nhà Hán:Lương]] 子云),thời người[[Nam QuốcBắc Sơn,triều Nghĩa(Trung Hưng<ref>NayQuốc)|Nam Bắc thành phốtriều]] Nghi Hưng,trong [[Gianglịch sử Trung Quốc]]. ThờiNăm [[nhà Tống]]529, ông kịđem húytheo [[Tốngchưa Tháiđến Tông]]1 nênvạn Nghĩabinh, Hưngnhận đổimệnh thànhhộ Nghitống Hưng</ref>,Bắc Hải tướng lĩnhvương [[nhàNguyên LươngHạo]] thờicủa [[Nam-nhà Bắc triềuNgụy]] (Trungquay Quốc)|Namvề BắcLạc triều]]Dương, trong [[lịchkhoảng sử140 Trungngày, Quốc]]đánh hạ 32 tòa thành, chiến thắng 47 trận, là kỳ công hiếm có.
 
==ThờiXuất trẻthân==
Khánh Chi tự Tử Vân, người huyện Quốc Sơn, quận Nghĩa Hưng {{efn|Nay là trấn Lâm Hoán, [[huyện cấp thị]] [[Nghi Hưng, Vô Tích|Nghi Hưng]], [[địa cấp thị]] [[Vô Tích]], [[Giang Tô]]}}. Từ nhỏ Khánh Chi theo hầu [[Tiêu Diễn]]. Diễn thích cờ vây, mỗi lần chơi cờ đều ngồi từ tối đến sáng, người hầu đều mỏi mệt ngủ thiếp đi, chỉ có Khánh Chi tỉnh táo, nghe gọi thì đến ngay, nên rất được Diễn khen ngợi, yêu mến. <ref name="L">''[[Lương thư]] quyển 32, liệt truyện 26, Trần Khánh Chi truyện''</ref> <ref name="N">''[[Nam sử]] quyển 61, liệt truyện 51, Trần Khánh Chi truyện''</ref>
Thuở thiếu thời, ông là tùy tòng của [[Lương Vũ Đế]] Tiêu Diễn, về sau làm đến Vũ Uy tướng quân. Trần Khánh Chi có đảm lược, khéo bày mưu, dụng binh có phương pháp, rất được lòng người.
 
Khánh Chi theo Diễn lật đổ [[Nam Tề]] đế [[Tiêu Bảo Quyển]], ít lâu sau được làm Chủ thư. Khánh Chi bỏ tiền chiêu mộ kẻ sĩ, luôn muốn lập công tích. Diễn lên ngôi hoàng đế, tức là Lương Vũ đế, Khánh Chi được trừ làm Phụng triều thỉnh. <ref name="L" /> <ref name="N" />
==Trận Qua Dương==
Cuối thời [[Bắc Ngụy]], triều chính hủ bại, các trấn biên giới nổi lên chống lại triều đình. Do đó Lương Vũ Đế điều quân đi đánh Ngụy.
 
==Khởi đầu binh nghiệp==
Năm 527, Trần Khánh Chi cùng Tào Trọng Tông và thái thú Tầm Dương là [[Vi Phóng]]<ref>Con trai trưởng của danh tướng nhà Lương thời [[Lương Vũ Đế]] là [[Vi Duệ]]</ref> phối hợp tấn công Qua Dương<ref>Nay là Mông Thành, [[An Huy]]</ref> của nhà [[Bắc Ngụy]]. Bắc Ngụy sai Chinh Nam tướng quân Nguyên Chiêu đem hơn vạn quân gồm kị binh và bộ binh đến cứu. Trần Khánh Chi nhân quân Ngụy ở xa mới đến, đưa 200 kị binh đánh phá quân tiên phong của đối phương.
Tháng giêng ÂL năm Phổ Thông thứ 6 (525), Từ Châu thứ sử [[Nguyên Pháp Tăng]] của Bắc Ngụy ở Bành Thành xin nội phụ, triều đình lấy Tuyên Thành thái thú [[Nguyên Lược]] làm Đại đô đốc, Khánh Chi làm Vũ uy tướng quân, cùng Hồ Long Nha, Thành Cảnh Tuấn soái các cánh quân tiếp ứng. Sau khi trở về, Khánh Chi được trừ làm Tuyên mãnh tướng quân, Văn Đức chủ soái, tiếp tục soái 2000 quân, hộ tống Dự Chương vương [[Tiêu Tống]] vào trấn thủ Từ Châu. An Phong vương [[Nguyên Duyên Minh]], Lâm Hoài vương [[Nguyên Úc]] soái 2 vạn quân Bắc Ngụy áp sát Bành Thành. <ref name="T1">''[[Tư trị thông giám]] quyển 150, Lương kỷ 6, Cao Tổ Vũ hoàng đế 6, năm Phổ Thông thứ 6 (Ất tị, năm 525 CN)''</ref> <ref name="L" /> <ref name="N" /> Duyên Minh sai biệt tướng Khâu Đại Thiên đắp lũy Tầm Lương, quan sát tình hình quân Lương. Khánh Chi tiến đánh lũy ấy, một hồi trống liền phá vỡ. <ref name="L" /> <ref name="N" />
 
Lương Vũ đế sợ Tiêu Tống thất bại, sắc cho ông ta đưa quân về, nhưng Tống sợ về nam thì không còn được quay lại bắc biên, bèn chạy sang đầu hàng bọn Nguyên Duyên Minh. Quân Lương tan rã, chư tướng không thể chế ngự. Quân Ngụy tiến vào Bành Thành, các cánh quân Lương đều tổn thất 7, 8 phần 10, chỉ có Khánh Chi phá cửa bỏ chạy trong đêm, nên bảo toàn được cánh quân của mình. <ref name="T1" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Sau đó ông lại cùng các tướng tiến lên, cầm cự với quân Ngụy. Từ xuân đến đông, 2 bên giao chiến rất nhiều, tướng sĩ mệt mỏi. Các tướng do Tào Trọng Tông nghe tin viện binh Bắc Ngụy sắp đến, lo sợ bàn với Trần Khánh Chi nên rút lui. Trần Khánh Chi nói với các tướng:
:''Các ông đã không muốn đánh, chỉ muốn rút lui, dáng vẻ như thế mà muốn lập công danh, xem ra chỉ mượn tiếng ra quân để cướp bóc thôi! Khánh Chi có mật sắc ở đây, nếu các ông nhất định đòi ban sư, ta sẽ lập tức theo lời sắc chấp hành!''
 
Tháng 7 ÂL năm thứ 7 (526), Vũ đế nghe tin Thọ Xuân bị nước sông Hoài gây lụt, bèn sai bọn An tây tướng quân [[Nguyên Thụ]] tiến đánh; lấy Khánh Chi làm Giả tiết, Tổng tri quân sự. Tháng 11 ÂL, Dự Châu thứ sử [[Lý Hiến (Bắc Ngụy)|Lý Hiến]] của Bắc Ngụy sai con trai là Lý Trương Quân đắp 2 thành để kháng cự, Khánh Chi đánh hạ cả 2, Hiến yếu thế bèn dâng Thọ Xuân xin hàng. Khánh Chi tiến chiếm Thọ Xuân, thu hàng cả thảy 52 thành, bắt được 75000 nam nữ, được chuyển làm Đông cung trực cáp, ban tước Quan Trung hầu. <ref>''[[Tư trị thông giám]] quyển 151, Lương kỷ 7, Cao Tổ Vũ hoàng đế 7, năm Phổ Thông thứ 7 (Bính ngọ, năm 526 CN)''</ref> <ref name="T1" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Các sử gia cho rằng không chắc Trần Khánh Chi có mật sắc của vua Lương, nhưng vì thường ngày gần gũi với Lương Vũ Đế nên các tướng không dám không tin ông có mật sắc, do vậy các tướng theo Tào Trọng Tông phải nghe theo lệnh của Khánh Chi, quyết chiến với quân Ngụy<ref>Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 444</ref>. Quân Ngụy đắp 13 chiến lũy để khống chế quân Lương, ông nhân đêm tối xuất binh, phá được 4 lũy. Thành chủ Qua Dương là Vương Vĩ xin hàng, quân Lương thừa thắng đánh mạnh, phá tan 9 lũy còn lại.
 
==TrậnChiến thắng Qua Dương==
Kết quả trong lần ra quân này, quân Lương chiếm được Quảng Lăng, Đông Dự châu và Qua Dương.
Tháng 10 ÂL năm Đại Thông đầu tiên (527), Khánh Chi được theo Lĩnh quân [[Tào Trọng Tông]] tiến đánh Qua Dương {{efn|Nay là [[huyện (Trung Quốc)|huyện]] [[Mông Thành]], [[địa cấp thị]] [[Bạc Châu]], [[An Huy]].}}, còn có Tầm Dương thái thú [[Vi Phóng]] đến hội quân. Thường Sơn vương [[Nguyên Chiêu (Thường Sơn vương)|Nguyên Chiêu]] đem 5 vạn mã bộ quân Bắc Ngụy đến cứu viện {{efn|Lương thư, tlđd chép là “15 vạn”, Nam sử, tlđd không chép cụ thể, Thông giám, tlđd chép là “5 vạn”. Nay người viết dựa theo Thông giám.}}, tiền quân đến Đà Giản, cách Qua Dương 40 dặm. Phóng nói: “Tiên phong của giặc đều là tinh nhuệ nhanh nhẹn, đánh thắng không đáng gọi là công, còn như thất bại, phá hoại khí thế của quân ta. Binh pháp nói ‘dĩ dật đãi lao’, chẳng bằng chớ đánh.” Khánh Chi nói: “Người Ngụy từ xa đến, đều đã mệt mỏi, cách ta xa xôi, ắt không hoài nghi, nhân lúc họ chưa đứng vững, nên bẻ gãy sĩ khí của họ. Vả lại nghe nói nơi giặc đóng trại, rất nhiều cây rừng, ắt không ra ngoài ban đêm. Các anh chớ có nghi ngờ, Khánh Chi xin một mình ra tay.” Vì vậy Khánh Chi cùng 200 kỵ binh dưới quyền tiến đánh {{efn|Lương thư, tlđd chép là “200”, Nam sử, tlđd chép là “500”, Thông giám, tlđd chép là “200”. Nay người viết dựa theo Lương thư và Thông giám.}}, phá được tiền quân địch, khiến người Ngụy kinh hãi. Khánh Chi trở về, cùng chư tướng liên doanh tây tiến, tựa lưng vào thành Qua Dương mà giằng co với quân Ngụy. Từ xuân đến đông, đôi bên có vài mươi đợt giao chiến. Quân Lương mệt mỏi, viện quân Ngụy lại muốn đắp lũy ở phía sau. Bọn Trọng Tông sợ hai mặt thụ địch, tính rút lui. Khánh Chi dựng cờ tiết ở quân môn, nói: “Từ đó đến nay, trải qua 1 năm, hao phí cực nhiều. Nay các anh không còn lòng dạ chiến đấu, chỉ muốn rút lui, nào phải muốn lập công danh, chẳng qua là tụ họp làm chuyện cướp bóc vậy. Tôi nghe nói đặt binh vào đất chết, mới có thể cầu sống, đợi giặc tập hợp, sau đó thì đánh. Còn muốn ban sư, Khánh Chi có riêng mật sắc, hôm nay ai phạm tội, cứ theo sắc mà thi hành.” Tào Trọng Tông cảm phục kế của Khánh Chi, nên nghe theo. <ref name="T2">''[[Tư trị thông giám]] quyển 151, Lương kỷ 7, Cao Tổ Vũ hoàng đế 7, năm Đại Thông đầu tiên (Đinh mùi, năm 527 CN)''</ref> <ref name="L" /> <ref name="N" />
 
Người Ngụy đắp 13 thành làm thế ỷ giốc, hòng khống chế quân Lương. Khánh Chi nhân đêm tối ngậm tăm lẻn ra, phá được 4 lũy, Qua Dương thành chủ Vương Vĩ xin hàng. Vi Phóng lệnh cho hơn 30 kẻ đầu hàng chia ra thông báo với các doanh Ngụy, Khánh Chi bày chiến lợi phẩm, nổi trống theo sau. Quân Ngụy trong 9 thành còn lại tan rã, quân Lương đuổi đánh, bắt và giết bằng hết, khiến thây người tắc nghẽn Qua Thủy, thu hàng hơn 3 vạn nam nữ. Quân Lương thừa thắng tiến đến Thành Phụ mới dừng, triều đình lấy đất của Qua Dương đặt làm Tây Từ Châu. Vũ đế hài lòng, tự tay viết chiếu khen ngợi Khánh Chi. <ref name="T2" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
==Cầm quân bắc phạt==
===Hộ tống Nguyên Hạo===
Năm 528, Bắc Ngụy phát sinh nội loạn. Quyền thần [[Nhĩ Chu Vinh]] nhân trấn áp phản loạn mà tàn sát hoàng thất Bắc Ngụy, vì thế Bắc Hải Vương Nguyên Hạo hàng nhà Lương, thỉnh cầu nhà Lương xuất binh trợ giúp mình về nước làm vua. Sau khi suy tính, Lương Vũ Đế phong Nguyên Hạo làm Ngụy Vương, rồi phong Trần Khánh Chi làm Giả Tiết, Tiêu Dũng tướng quân, đưa 7000 quân hộ tống Nguyên Hạo về Bắc<ref name="TKV445">Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 445</ref>.
 
*==Bắc phạt [[Bắc Ngụy]]==
Tháng 4 năm 529, Trần Khánh Chi thừa cơ hội quân Bắc Ngụy đang thảo phạt khởi nghĩa Hình Cảo, đánh chiếm Huỳnh Dương<ref>Nay là phía đông Thương Khâu, [[Hà Nam (Trung Quốc)|Hà Nam, Trung Quốc]]</ref>, tiến đến Lương Quốc<ref>Nay là Thương Khâu, Hà Nam</ref>. Tướng Ngụy là Khâu Đại Thiên soái 7 vạn quân chia ra đắp 9 tòa thành, để ngăn quân nhà Lương. Trần Khánh Chi đưa quân tấn công, trong một ngày trời đã hạ được ba thành, ép Khâu Đại Thiên phải đầu hàng. Nguyên Hạo liền đến phía nam thành Tuy Dương <ref>Nay là phía nam Thương Khâu, [[Hà Nam (Trung Quốc)|Hà Nam, Trung Quốc]]</ref> xưng đế. Nguyên Hạo phong Trần Khánh Chi làm Sứ trì tiết, Trấn bắc tương quân, Hộ quân, Tiền quân đại đô đốc.
Tháng 4 ÂL năm Đại Thông thứ 2 (528), Bắc Ngụy xảy ra [[thảm sát Hà Âm|sự kiện Hà Âm]], Bắc Hải vương Nguyên Hạo sợ hãi chạy sang nhà Lương. Tháng 10 ÂL, Vũ đế lấy Hạo làm Ngụy vương, Khánh Chi làm Giả tiết, Tiêu dũng tướng quân, đưa Hạo về bắc. <ref name="T3">''[[Tư trị thông giám]] quyển 152, Lương kỷ 8, Cao Tổ Vũ hoàng đế 8, năm Đại Thông thứ 2 (Mậu thân, năm 528 CN)''</ref> <ref name="L" /> <ref name="N" /> <ref name="L" /> <ref name="N" /> Trong tháng ấy, họ vượt Hoán Thủy, chiếm được thành huyện Chí. <ref name="T3" />
 
Thừa cơ Thượng Đảng vương [[Nguyên Thiên Mục]] lựa chọn trấn áp khởi nghĩa [[Hình Cảo]] thay vì Nguyên Hạo, vào tháng 4 ÂL năm Trung Đại Thông đầu tiên (529), Khánh Chi cùng Hạo xuất phát từ Chí, tiến chiếm Huỳnh Thành, rồi đến Lương Quốc. Tướng Ngụy là Khâu Đại Thiên có 7 vạn quân, đắp 9 lũy để kháng cự. Khánh Chi tấn công, từ sớm đến giờ Thân, phá được 3 lũy, Đại Thiên bèn hàng. Hạo bèn đăng cơ ở phía nam thành Tuy Dương, đổi niên hiệu là Hiếu Cơ, {{efn|Lương thư, tlđd và Nam sử, tlđd đều kể rằng Nguyên Hạo xưng đế ngay khi đến Hoán Thủy, Thông giám, tlđd kể rằng Hạo đăng cơ sau khi đánh bại 7 vạn quân của Khâu Đại Thiên. Nay người viết dựa theo Thông giám.}} thụ Khánh Chi làm Sứ trì tiết, Trấn bắc tướng quân, Hộ quân, Tiền quân đại đô đốc. Bấy giờ Tế Âm vương [[Nguyên Huy Nghiệp]] soái 2 vạn người của Vũ Lâm thứ tử đến cứu viện Lương Quốc {{efn|Nguyên văn: 梁宋/Lương Tống. Lương thư, tlđd và Nam sử, tlđd đều dùng cái tên này, Lương thư đôi khi dùng thêm cái tên Đại Lương. Thông giám, tlđd dùng cái tên Lương Quốc. Người đời Nam bắc triều gọi vùng đất lấy khu vực ngày nay là địa cấp thị Thương Khâu, Hà Nam làm trung tâm, là Lương Tống. Thương Khâu, bấy giờ nhà Bắc Ngụy gọi Tuy Dương (nhà Lương gọi Đại Lương), chính là đô thành của nước Tống đời Xuân Thu, các đời Hán, Ngụy, Tấn lấy nơi này làm trị sở của Lương Quận hay Lương Quốc.}}, đồn trú Khảo Thành. Thành này 4 mặt được nước bao quanh, phòng bị chắc chắn. Khánh Chi mệnh cho dựng lũy trên cầu nổi, đánh chiếm được thành, bắt sống Huy Nghiệp, thu 7800 cỗ xe thu thuế. Khánh Chi tiếp tục tiến đến Lương Quốc, ai trông thấy cờ của ông cũng xin hàng.<ref name="T4">''[[Tư trị thông giám]] quyển 153, Lương kỷ 9, Cao Tổ Vũ hoàng đế 9, năm Trung Đại Thông đầu tiên (Kỷ dậu, năm 529 CN)''</ref> <ref name="L" /> <ref name="N" />
===Thẳng tiến Lạc Dương===
Bấy giờ Tế Âm Vương Nguyên Huy Nghiệp nhà Bắc Ngụy soái 2 vạn Vũ lâm quân đến tăng viện, đóng quân ở Khảo Thành<ref>Nay là đông bắc Dân Quyền, [[Hà Nam (Trung Quốc)|Hà Nam, Trung Quốc]]</ref>. Khảo Thành 4 mặt là nước, phòng ngự kiên cố. Trần Khánh Chi lệnh cho bộ hạ ở mặt nước đắp lũy, đánh phá thành này, giết sạch 2 vạn người, bắt sống Nguyên Huy Nghiệp, thu được 7800 cỗ xe.
 
Tháng 5 ÂL, Hạo và Khánh Chi chiếm được Lương Quốc. Hạo tiến Khánh Chi làm Vệ tướng quân, Từ Châu thứ sử, Vũ Đô công; họ tiếp tục tây tiến. Tả bộc xạ [[Dương Dục]], Tây A vương [[Nguyên Khánh]], Phủ quân tướng quân [[Nguyên Hiển Cung]] đem binh cụ ngự dụng và người của Vũ Lâm tông tử, thứ tử cả thảy 7 vạn, giữ Huỳnh Dương chống lại Hạo. Quân đã tinh nhuệ, thành lại vững chắc, Khánh Chi chưa thể chiếm được. Nguyên Thiên Mục sắp kéo đại quân đến, trước sai Phiếu kỵ tướng quân [[Nhĩ Chu Thổ Một Nhi]] lãnh 5000 Hồ kỵ, kỵ tướng [[Lỗ An]] lĩnh 9000 bộ kỵ Hạ Châu, cứu viên Dương Dục; lại sai Hữu bộc xạ [[Nhĩ Chu Thế Long]], Tây Kinh Châu thứ sử [[Vương Bi]] đem 1 vạn kỵ binh giữ Hổ Lao. Thổ Một Nhi, Thiên Mục trước sau kéo đến, cờ trống nối dài không dứt. Tướng sĩ nhà Lương sợ hãi, Khánh Chi bèn cởi yên, cho ngựa ăn, tuyên dụ mọi người rằng: “Bọn ta đã đến nơi này, phá thành cướp đất, thật là không ít. Các anh giết cha anh người ta, bắt trai gái người ta, lại không đếm xuể. Quân đội của Thiên Mục, đều là kẻ thù. Bọn ta chỉ có 7000, bọn giặc hơn 30 vạn, việc của hôm nay, chỉ có liều chết mới được sống mà thôi. Kỵ binh giặc nhiều, không thể cùng họ giao chiến trên đồng bằng. Nhân lúc họ còn chưa đến đây, gấp đánh lấy thành này làm chỗ cậy nhờ. Hãy tự giết mổ đi.” Hồi trống đầu tiên, tất cả binh sĩ nhà Lương đều trèo lên, tráng sĩ người Đông Dương là Tống Cảnh Hưu, người Nghĩa Hưng là Ngư Thiên Mẫn trèo tường mà vào, nên chiếm được thành. Ít lâu sau, đại quân Ngụy hội họp ở ngoài thành, Khánh Chi soái 3000 kỵ binh tựa lưng vào thành mà chống trả, đại phá địch. Lỗ An ở trong trận xin hàng, Thiên Mục, Thổ Một Nhi một ngựa chạy thoát. Khánh Chi thu kho lẫm của Huỳnh Dương, bò ngựa thóc lụa không thể đếm xuể. Quân Lương tiến đến Hổ Lao, Nhĩ Chu Thế Long bỏ thành mà chạy. [[Bắc Ngụy Hiếu Trang đế]] sợ hãi, bèn chạy sang bờ bắc Hoàng Hà {{efn|Lương thư, tlđd kể rằng Hiếu Trang đế chạy đi Tinh Châu – vốn là địa bàn của Nhĩ Chu Vinh, Nam sử, tlđd đều kể rằng Hiếu Trang đế chạy đi Hà Bắc (bờ bắc Hoàng Hà), [[Ngụy thư]], Hiếu Trang đế kỷ và Thông giám, tlđd kể cụ thể rằng Hiếu Trang đế chạy đến Hà Nội. Nay người viết cho rằng Lương thư không hợp lý.}}. Lâm Hoài vương Nguyên Úc, An Phong vương Nguyên Duyên Minh soái trăm quan, niêm phong kho lẫm, chuẩn bị pháp giá, nghênh đón Hạo vào cung tại Lạc Dương, ngự ở tiền điện, đổi niên hiệu Kiến Vũ và đại xá. <ref name="N1">''[[Ngụy thư]] quyển 10, bản kỷ 10, Hiếu Trang kỷ''</ref> Hạo lấy Khánh Chi làm Thị trung, Xa kỵ đại tướng quân, Tả quang lộc đại phu, tăng ấp vạn hộ. Nguyên Thiên Mục, [[Vương Lão Sanh]], [[Lý Thúc Nhân]] lại soái 4 vạn quân Ngụy, đánh hạ Tuy Dương; Thiên Mục chia 2 vạn binh cho Vương Lão Sanh, [[Phí Mục (Bắc Ngụy)|Phí Mục]] giữ Hổ Lao, Điêu Tuyên, Điêu Song vào Lương Quốc. Khánh Chi lựa thế mà tập kích, khiến bọn họ đều đầu hàng, chỉ có Thiên Mục đem hơn 10 kỵ binh vượt Hoàng Hà sang bờ bắc. Vũ đế lại tự tay viết chiếu khen ngợi. Bộ hạ của Khánh Chi đều khoác áo choàng trắng (bạch bào), không ai địch nổi. Trước đó Lạc Dương có câu đồng dao rằng: “''Danh sư đại tướng mạc tự lao, thiên binh vạn mã tị bạch bào.''” (tạm dịch: quân đội nổi tiếng và đại tướng chớ vất vả, ngàn binh muôn ngựa tránh áo choàng trắng.) Khánh Chi từ khi rời huyện Chí đến Lạc Dương, trải qua 14 tuần (140 ngày), hạ 32 thành, thắng 47 trận, trước đó chưa từng có. <ref name="T4" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Quân nhà Lương thẳng tiến về [[Lạc Dương]], quân Bắc Ngụy kéo nhau ra hàng. Tháng 5, vua Bắc Ngụy Nguyên Tử Du phân phái bộ hạ chẹn giữ các nơi Huỳnh Dương <ref>Nay thuộc Hà Nam</ref>, Hổ Lao <ref>Nay là Tỷ Thủy trấn, tây bắc Huỳnh Dương</ref>, nhằm bảo vệ kinh đô Lạc Dương. Nguyên Hạo sau khi đánh chiếm Lương Quốc, phong Trần Khánh Chi làm Vệ tướng quân, Từ Châu thứ sử, Vũ Đô Công, mệnh cho ông tiếp tục đốc quân tây tiến đánh Huỳnh Dương. Tả bộc xạ Dương Dục, Tây A Vương Nguyên Khánh, Phủ quân tướng quân Nguyên Hiển Cung nhà Bắc Ngụy soái 7 vạn Vũ lâm quân giữ Huỳnh Dương, chống lại quân nhà Lương. Quân Bắc Ngụy khí thế mạnh mẽ, lại thêm thành Huỳnh Dương kiên cố, Trần Khánh Chi không thể hạ được. Khi ấy đại quân của Thượng Đảng vương [[Nguyên Thiên Mục]] cũng đến, đầu tiên sai Phiếu kị tướng quân Nhĩ Chu Thổ Một Nhi lĩnh 5000 kỵ binh người Hồ, kị tướng Lỗ An soái 9000 bộ kị ở Hạ Châu tăng viện Dương Dục. Lại sai Hữu bộc xạ [[Nhĩ Chu Thế Long]], Tây Kinh Châu thứ sử Vương Bi soái 1 vạn kị binh đến giữ Hổ Lao. Quân Ngụy cả thảy có 30 vạn người, tiến hành hợp vây quân nhà Lương<ref name="TKV445"/>. Nguyên Hạo phái người đến khuyên Dương Dục đầu hàng, nhưng bị cự tuyệt. Không lâu sau, Nguyên Thiên Mục và Nhĩ Chu Thổ Một Nhi nối nhau mà đến, nhất thời khí thế của quân Bắc Ngụy tăng mạnh.
 
Ban đầu Hiếu Trang đế một ngựa bỏ chạy, để lại toàn bộ cung đình. Hạo đã đắc chí, buông thả tửu sắc, ngày đêm vui chơi, không chịu coi việc. Khánh Chi cũng bỏ mặc tướng sĩ dưới quyền cướp bóc nhân dân. Bọn họ đã khiến mọi người trong ngoài triều đình Bắc Ngụy thất vọng. <ref name="N1" /> Hạo cùng Nguyên Duyên Minh, Nguyên Úc tính kế phản bội nhà Lương, hòng cắt đứt cống nạp; nhưng bấy giờ tình hình chưa yên, còn dựa vào sức của Khánh Chi, đôi bên trở nên bằng mặt không bằng lòng, nói ra nhiều lời bất đồng. Khánh Chi trong lòng hiểu rõ, cũng ngầm tính kế bọn họ, bèn nói với Hạo rằng: “Nay chúng ta từ xa đến đây, kẻ chưa phục còn nhiều, nếu người ta biết hư thực sẽ lại liên kết quân đội, vậy yên không quên nguy, để dự phòng kế sách của họ. Nên khải với thiên tử, xin thêm tinh binh; đồng thời bắt ép các châu, xem có còn đàn ông hay không, đều nên bắt về.” Hạo muốn nghe theo, Nguyên Duyên Minh nói với Hạo rằng: “Trần Khánh Chi binh chẳng qua vài ngàn, đã khó khống chế; nay tăng thêm người, còn chịu khuất phục để dùng ru? Quyền bính mất đi, cử động phải nghe theo người ta, tông xã nhà Ngụy, từ đây bị diệt.” Hạo do vậy nghi ngờ, dần sinh hai lòng, lại lo Khánh Chi mật khải với Vũ đế, bèn dâng biểu lên triều đình nhà Lương khẳng định không cần gởi thêm quân đội. Vũ đế bèn chiếu cho quân đội các nơi đều dừng lại. Quân đội trong tay Khánh Chi ở Lạc Dương chưa đến vạn người, mà quân đội của Nguyên Hạo nhiều gấp 10 lần. Quân phó Mã Phật Niệm khuyên Khánh Chi bắt giữ Hạo để chiếm cứ Lạc Dương, ông không theo. Khánh Chi lấy cớ Hạo từng lấy mình làm Từ Châu thứ sử, cố xin đến trấn. Hạo sinh lòng nghi kỵ, nên không đồng ý, còn nói: “Chúa thượng đem đất đai Lạc Dương giao cho tướng quân đảm nhiệm, chợt nghe từ bỏ sự gởi gắm của triều đình này, muốn đi Bành Thành, cho rằng anh vội tìm giàu sang, không màng quốc kế; chẳng phải không có tổn hại với anh, sợ rằng kẻ hèn phải nhận trách nhiệm ấy.” Khánh Chi không dám nói nữa. <ref name="T4" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Khi Huỳnh Dương chưa bị hạ, tướng sĩ quân nhà Lương đều sợ hãi, Trần Khánh Chi cởi yên cho ngựa ăn, cổ vũ chúng tướng sĩ. Ông tự đánh trống công thành, chỉ một hồi trống, quân nhà Lương đều lên được thành. Dũng sĩ Tống Cảnh Hưu, Ngư Thiên Mẫn lên được tường thành đầu tiên, quân nhà Lương theo đó mà vào, phá Huỳnh Dương, bắt Dương Dục.
 
Tướng Ngụy là Thiên trụ tướng quân [[Nhĩ Chu Vinh]], Hữu bộc xạ Nhĩ Chu Thế Long, Đại đô đốc Nguyên Thiên Mục, Phiếu kỵ tướng quân Nhĩ Chu Thổ Một Nhi, Trưởng sử của Vinh là [[Cao Hoan]] xưng có trăm vạn binh, đưa Hiếu Trang đế về đánh Hạo. Hạo chiếm giữ Lạc Dương 65 ngày, giành được bao nhiêu thành trì thì bấy nhiêu đồng thời làm phản. Khánh Chi vượt Hoàng Hà giữ thành Bắc Trung Lang, trong 3 ngày đánh 11 trận, sát thương rất nhiều. Nhĩ Chu Vinh sắp lui, có người giỏi xem thiên văn là Lưu Linh Trợ nói: “Không quá 10 ngày, Hà Nam ắt bình.” Vinh bèn chặt gỗ làm bè, từ Hạp Thạch vượt sông, giao chiến với Hạo ở Hà Kiều. Hạo đại bại, chạy đến Lâm Dĩnh thì bị tên lính huyện là Giang Phong giết chết, Lạc Dương thất thủ. <ref name="N1" /> Mã bộ của Khánh Chi có vài ngàn, kết trận quay về phía đông; Nhĩ Chu Vinh đích thân đuổi theo. Quân Lương đến Tung Sơn gặp núi lở và nước lụt, bị tan rã và chết sạch, chỉ còn Khánh Chi cạo râu gọt tóc, giả làm sa môn, lẻn đến Dự Châu. Người Dự Châu là bọn Trình Đạo Ung ngầm đưa Khánh Chi ra Nhữ Âm. Về kinh đô Kiến Khang, Khánh Chi vẫn được xét công, trừ làm Hữu vệ tướng quân, phong Vĩnh Hưng huyện hầu, thực ấp 1500 hộ. <ref name="T4" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Không lâu sau, tướng Ngụy là Nguyên Thiên Mục dẫn quân vây thành, Trần Khánh Chi liền đưa 3000 kị binh dựa vào thành mà đánh, đại phá quân Ngụy<ref name="TKV446">Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 446</ref>. Lỗ An ở trước trận đầu hàng; Nguyên Thiên Mục, Nhĩ Chu Thổ Một Nhi một ngựa chạy thoát. Trần Khánh Chi thu được đồ dự trữ trong thành Huỳnh Dương, lụa thóc bò ngựa đều không đếm xuể. Trần Khánh Chi lập tức quay lại tấn công Hổ Lao, Nhĩ Chu Thế Long không dám đánh, bỏ thành mà trốn, quân nhà Lương bắt được Đông trung lang tướng Tân Toản nhà Bắc Ngụy.
 
==Bình định Giang, Hoài==
[[Bắc Ngụy Hiếu Trang Đế]] tránh mũi nhọn Trần Khánh Chi, bị bức phải rút về Trưởng Tử<ref>Nay là phía tây Trưởng Tử, [[Sơn Tây (Trung Quốc)|Sơn Tây, Trung Quốc]]</ref>. Nguyên Hạo tiến vào [[Lạc Dương]], Lâm Hoài Vương Nguyên Úc, An Phong Vương Nguyên Duyên Minh nhà Bắc Ngụy đưa bách quan đón Nguyên Hạo nhập cung. Nguyên Hạo đổi niên niệu là Đại Xá năm đầu, phong Trần Khánh Chi làm thị trung, xa kị đại tướng quân, tả quang lộc đại phu, tăng ấp vạn hộ.
Khánh Chi được ra làm Trì tiết, Đô đốc Duyên Hoài chư quân sự, Phấn vũ tướng quân, Bắc Duyện Châu thứ sử. Tháng 12 ÂL năm ấy, có sa môn Tăng Cường xưng đế, thổ hào Thái Bá Long dấy binh hưởng ứng ông ta. Tăng Cường rất rành ảo thuật, nhiều trò mê hoặc, lực lượng lên đến 3 vạn, đánh hạ Bắc Từ Châu. Tế Âm thái thú Dương Khởi Văn bỏ thành mà chạy, Chung Li thái thú Thiện Hi Bảo bị giết. Triều đình khiến Khánh Chi đi dẹp. Xa giá ghé Bạch hạ, vào lúc đưa tiễn Vũ đế nói với Khánh Chi rằng: “Binh Giang, Hoài mạnh mẽ, mũi phong khó chống. Khanh hãy dùng mưu kế để chế ngự, không nên quyết chiến.” Khánh Chi nhận mệnh mà đi. Chưa đến 12 ngày, Khánh Chi chém được Cường, Bá Long, gởi đầu về kinh đô. <ref name="T4" /> <ref name="L" /> <ref name="N" />
 
Tháng 12 ÂL năm thứ 2 (530), Khánh Chi được trừ làm Đô đốc Nam Bắc Ti, Tây Dự, Dự 4 châu chư quân sự, Nam Bắc Ti 2 châu thứ sử, còn lại như cũ. Khánh Chi đến trấn, liền vây Huyền Hồ; phá tướng Ngụy là Dĩnh Châu thứ sử [[Lâu Khởi]], Dương Châu thứ sử [[Thị Vân Bảo]] ở Trăn Thủy, lại phá Hành đài [[Tôn Đằng]], Đại đô đốc [[Hầu Tiến]], Dự Châu thứ sử [[Nghiêu Hùng]], Lương Châu thứ sử [[Tư Mã Cung]] ở Sở Thành. Khánh Chi bãi bỏ trấn binh của Nghĩa Dương, dừng chuyển vận 2 đường thủy lục, khiến các châu Giang, Tương đều được nghỉ ngơi. Khánh Chi khai khẩn 6000 khoảnh ruộng; sau 2 năm, kho lẫm sung túc; Vũ đế thường khen ngợi ông. Khánh Chi lại dâng biểu đề nghị giảm Nam Ti Châu, khôi phục quận An Lục, đặt quận Thượng Minh. <ref>''[[Tư trị thông giám]] quyển 154, Lương kỷ 10, Cao Tổ Vũ hoàng đế 10, năm Trung Đại Thông thứ 2 (Canh tuất, năm 530 CN)''</ref> <ref name="L" /> <ref name="N" />
Không lâu sau, Thượng Đảng Vương Nguyên Thiên Mục, Vương Lão Sanh, Lý Thúc Nhân lại soái 4 vạn binh đánh phá quân Lương, rồi chia ra sai khiến Vương Lão Sanh, Phí Mục đến chiếm Hổ Lao, Điêu Tuyên, Điêu Song tiến vào Đại Lương. Sau khi Trần Khánh Chi nghe tin, đưa quân đánh úp, quân Ngụy đều hàng. Nguyên Thiên Mục đưa hơn 10 kị binh vượt bờ bắc [[Hoàng Hà]] mà trốn, Phí Mục đánh Hổ Lao, sắp phá được, chợt nghe Nguyên Thiên Mục trốn về bắc, tự thấy mình không còn đường về, liền hàng Trần Khánh Chi. Trần Khánh Chi lại tiến đánh Đại Lương, Lương Quốc, đều phá được. Lương Vũ Đế được tin, tự tay viết chiếu thư khen ngợi ông.
 
Tháng 2 ÂL năm Đại Đồng đầu tiên, Khánh Chi tấn công châu thành của Dự Châu thuộc Đông Ngụy, giao chiến với thứ sử Nghiêu Hùng, thất bại phải bỏ xe cộ mà chạy. Sau đó Khánh Chi lại vây Nam Kinh Châu, Hùng tấn công Bạch Cẩu Đôi của Lương, buộc ông phải cởi vây để quay về cứu viện. Khánh Chi chưa về thì Hùng đã hạ được thành, bắt tướng giữ thành là Cẩu Nguyên Quảng và 2000 binh sĩ. <ref>''[[Tư trị thông giám]] quyển 157, Lương kỷ 13, Cao Tổ Vũ hoàng đế 13, năm Đại Đồng đầu tiên (Ất mão, năm 535 CN)''</ref> <ref>''[[Bắc Tề thư]] quyển 20, liệt truyện 12, Nghiêu Hùng truyện''</ref>
Trần Khánh Chi và bộ hạ đều khoác áo choàng trắng, trên đường tung bay phấp phới, vì vậy trong thành Lạc Dương có câu đồng dao: ''"danh sư đại tướng mạc tự lao, thiên binh vạn mã tị bạch bào"'' (chữ Hán: 名師大將莫自牢,千兵萬馬避白袍)<ref>Tạm dịch: Quân đội, tướng lĩnh (nhà Bắc Ngụy) đừng khó nhọc, ngàn binh muôn ngựa đều tránh Áo khoác trắng</ref>. Trần Khánh Chi chỉ có 7000 người, từ Chất huyện đến Lạc Dương, trước sau giành chiến thắng 47 trận, phá được 32 tòa thành, được xem là kỳ công trong lịch sử thời [[Nam-Bắc triều (Trung Quốc)|Nam Bắc triều]]<ref name="TKV446"/>.
 
Tháng 10 ÂL năm thứ 2 (536), tướng Đông Ngụy là [[Hầu Cảnh]] soái 7 vạn binh đánh Sở Châu, bắt thứ sử Hoàn Hòa. Cảnh tiếp tục tiến quân đến thượng du sông Hoài, gởi thư cho Khánh Chi khuyên hàng. Vũ đế sắc cho tướng giữ Tương Đàm là Hầu Thoái, Hữu vệ Hạ Hầu Quỳ đi cứu, quân đến Lê Tương thì Khánh Chi đã phá được Cảnh. Bấy giờ trời rét đậm, Cảnh bỏ xe cộ mà chạy, Khánh Chi thu lấy mà về, <ref>''[[Tư trị thông giám]] quyển 157, Lương kỷ 13, Cao Tổ Vũ hoàng đế 13, năm Đại Đồng thứ 2 (Bính thìn, năm 536 CN)''</ref> được tiến hiệu Nhân uy tướng quân. Năm ấy, Dự Châu có nạn đói, Khánh Chi mở kho chẩn cấp, nhiều nơi được cứu. Dân châu là bọn Lý Thăng 800 người dâng biểu xin dựng bi ca tụng công đức, triều đình giáng chiếu đồng ý. <ref name="L" /> <ref name="N" />
===Trở về miền nam===
[[Nhĩ Chu Vinh]] thấy các thủ hạ của mình thất bại liên tiếp, liền tự mình cầm quân từ biên giới phía bắc tiến xuống tấn công [[Lạc Dương]], nói phao lên rằng có trăm vạn quân. Các thành nhỏ ở lân cận Lạc Dương trước áp lực của Nhĩ Chu Vinh, nên thi nhau phản Nguyên Hạo. Khi ấy, Trần Khánh Chi nhận thấy Nguyên Hạo đối với công lao cái thế của mình, chẳng những không trọng dụng mà có ý không đáp ứng những điều kiện mà ông đã hứa hẹn với nhà Lương trước đây. Trần Khánh Chi chủ động yêu cầu đưa quân đến phòng thủ Bắc Trung Lang thành, nơi này không bao lâu sau trở thành cứ điểm duy nhất của cửa ngõ Lạc Dương ở phía bắc sông [[Hoàng Hà]]. Nhĩ Chu Vinh đưa quân đến, quyết chiến với Trần Khánh Chi nhưng thất bại.
 
Tháng 10 ÂL năm thứ 5 (539), Trần Khánh Chi qua đờimất, hưởng thọ 56 tuổi. [[LươngKhánh Chi Đế]] truyđược tặng ông làm Tán kịkỵ thường thị, Tả vệ tướng quân, một1 bộ nhạccổ "Cổxuy; Xuy",được đặt thụy hiệu"", còn. xuốngTriều chiếuđình lệnhsắc cho quận Nghĩa Hưng pháiphát 500 người đến làmgiúp việc trongtang. lễ<ref tangname="L" của/> ông.<ref name="N" />
Nhĩ Chu Vinh muốn lui binh, nhưng một học gia về tinh tướng học đi theo trong quân là Lưu Linh Trợ khuyên không nên làm vậy. Nhĩ Chu Vinh nhanh chóng nhận ra điểm yếu của Trần Khánh Chi, đưa quân công hãm Lạc Dương. Nguyên Hạo bỏ chạy rồi bị giết chết. Trần Khánh Chi mất đi căn cứ duy nhất của ông ở phương bắc, biết là đại thế đã không còn, nên cho quân triệt thoái, muốn trở về Kiến Khang. Nhĩ Chu Vinh đưa quân đuổi theo, nhưng không bắt kịp. Tuy vậy, khi vượt sông, một cơn hồng thủy đã cuốn mất đội quân bách chiến bách thắng của ông.
 
==Đánh giá==
Trần Khánh Chi còn lại một mình, phải cải trang làm [[hòa thượng]], bí mật trốn về Kiến Khang<ref name="TKV446"/>.
Sử cũ cho biết Khánh Chi tính cẩn thận, mỗi khi đón chiếu, sắc, ắt tắm gội rồi mới vái nhận. Khánh Chi sanh hoạt tiết kiệm, trong sạch, không mặc áo lụa, không ưa âm nhạc. Tuy Khánh Chi bắn tên không thủng áo giáp, cưỡi ngựa cũng chẳng quen, nhưng ông khéo vỗ về tướng sĩ, khiến họ dốc sức đến chết. <ref name="L" /> <ref name="N" />
 
Trong tờ sắc khen ngợi Khánh Chi ở trận Qua Dương, Vũ đế viết: “Vốn chẳng nòi nhà tướng, lại chẳng con nhà quan, trông ngóng công danh, đạt được thế này. Khá nghĩ mưu kế hay, khéo giành kết quả tốt. Mở cửa son để đợi khách, viết tiếng tốt trên tre lụa. Há chẳng phải đại trượng phu ư!” <ref name="L" />
==Trấn thủ đông nam==
Tháng 12, Lương Vũ Đế phong Trần Khánh Chi làm trì tiết, đô đốc Duyên Hoài chư quân sự, phấn vũ tướng quân, Bắc Duyện Châu thứ sử. Khi ấy có yêu tăng Tăng Cường tự xưng thiên tử, thổ hào Thái Bá Long khởi binh ủng hộ, đông đến 3 vạn, đánh phá Bắc Từ Châu. Thái thú Tế Âm là Dương Khởi Văn bỏ thành mà trốn, thái thú Chung Li là Đơn Hi Bảo bị hại. Lương Vũ Đế chiếu lệnh Trần Khánh Chi đi chinh thảo, rồi tự mình đến Bạch Hạ thành tiễn ông lên đường.
 
[[Diêu Tư Liêm]]: "Trần Khánh Chi, [[Lan Khâm]] đều có mưu lược dùng binh (tướng lược), đánh là thắng, chiếm là được, xếp sau [[Liêm Pha|Pha]], [[Lý Mục (Chiến Quốc)|Mục]], [[Vệ Thanh|Vệ]], [[Hoắc Khứ Bệnh|Hoắc]] mà thôi. Khánh Chi tính cơ cảnh thông minh, sớm hầu hạ Cao Tổ (Lương Vũ đế), đã nhận ân huệ lâu dài, lại càng thêm cẩn thận, được trao quan phong tước, cũng là vinh dự một đời vậy." <ref name="L" />
Lương Vũ Đế nói với Trần Khánh Chi:
:''"Binh sĩ Giang, Hoài mạnh mẽ, không dễ chống lại, khanh cần có biện pháp chế ngự, không nên giao chiến!"''
 
[[Lý Duyên Thọ]]: "Trần Khánh Chi ban đầu cùng én sẻ dạo chơi, cuối cùng ôm hồng hộc nuôi chí. Đến khi nhận được trọng trách, thì rong ruổi Y, Lạc. Tiến thì không còn quân đội xưng là hùng mạnh, đánh thì chẳng có thành trì gọi là vững chắc. Dẫu gió nam không đủ mạnh, sau đó đành chịu lật nhào, nhưng những gì ông đánh hạ được, cũng đủ để khen ngợi." "Người hàn môn đời Lương thành đạt chỉ có Khánh Chi và [[Du Dược]]." <ref name="N" />
Trần Khánh Chi thụ mệnh, chưa đến 12 ngày, chém được Thái Bá Long, Tăng Cường, đưa đầu về Kiến Khang. Năm 530, Lương Vũ Đế phong Trần Khánh Chi làm đô đốc coi sóc việc quân 4 châu: Nam, Bắc Ti Châu, Tây Dự Châu, Dự Châu, thứ sử 2 châu Nam, Bắc Ti Châu, còn lại như cũ.
 
==Hậu nhân==
Trần Khánh Chi sau khi nhậm chức, bèn vây Huyền Hồ<ref>Nay là Nhữ Nam, Hà Nam</ref>, phá Toánh Châu thứ sử Lâu Khởi, Dương Châu thứ sử Thị Vân Bảo nhà Bắc Ngụy ở Trăn Thủy, lại phá hành đài Tôn Đằng, đại đô đốc Hầu Tiến, Dự Châu thứ sử Nghiêu Hùng, Lương Châu thứ sử Tư Mã Cung ở Sở Thành. Trần Khánh Chi ngay sau đó đã giảm miễn binh dịch của Nghĩa Dương Trấn, đình chỉ việc thủy vận bổ sung, nên các châu Giang, Tương được nghỉ ngơi dưỡng sức. Sau đó ông cho đào 6000 khoảnh ruộng, 2 năm sau, lương thực đầy đủ. Lương Vũ Đế vì vậy rất hay khen ngợi Trần Khánh Chi.
Sử cũ không cho biết Khánh Chi có bao nhiêu con trai. Con trai trưởng của Khánh Chi là Trần Chiêu được kế tự. Con trai thứ 5 là [[Trần Hân]], tự Quân Chương, bị Hầu Cảnh sát hại; sử cũ có truyện. <ref name="L" /> <ref name="N" /> Con út là [[Trần Huyên]], mích lòng [[Trần Hậu Chủ]], phát sợ mà chết; sử cũ có truyện. <ref name="N" />
 
==Chuyện bên lề==
Đồng thời Trần Khánh Chi lại dâng biểu xin tinh giản Nam Ti Châu, lấy An Lục quận, bỏ Thượng Minh quận. Tháng 2 năm 535, Trần Khánh Chi đánh [[Đông Ngụy]], giao chiến với thứ sử Dự châu Nghiêu Hùng, vì thất lợi mà trở về. Tháng 10 năm 536, thứ sử Định châu [[Hầu Cảnh]] thống lĩnh 7 vạn người cướp Sở Châu, bắt thứ sử Sở Châu Hoàn Hòa, Hầu Cảnh thừa thắng tiến quân đến thượng du sông Hoài, viết thư khuyên Trần Khánh Chi đầu hàng.
Khánh Chi vào Lạc Dương, Tiêu Tán (tức Tiêu Tống) gởi tờ khải xin về. Bấy giờ mẹ Tán là Ngô thục viện còn sống, Vũ đế cho rằng ông ta còn nhỏ tuổi, nên nhờ cậy Khánh Chi việc ấy, nhưng tin tức chưa đến thì Lạc Dương đã thất thủ. <ref name="T4" />
 
Khánh Chi từ Bắc Ngụy trở về, đặc biệt xem trọng người phương bắc. [[Chu Dị (nhà Lương)|Chu Dị]] lấy làm lạ nên hỏi, Khánh Chi đáp: “Tôi vốn cho rằng phía bắc Đại Giang là quê hương của Nhung Địch, gần đây đến Lạc Dương, mới biết áo, mũ, người, vật (y quan nhân vật) đều ở cả Trung Nguyên, Giang Đông chẳng thể bì kịp, làm sao xem thường được?” <ref name="T4" />
Lương Vũ Đế sai các tướng Hầu Thoái, Hầu Quỳ đến tăng viện. Quân Lương đến Lê Tương, Trần Khánh Chi đã đánh bại Hầu Cảnh. Khi ấy trời đổ tuyết lớn, Hầu Cảnh bỏ hết xe cộ quân nhu mà trốn, Trần Khánh Chi thu lấy mang về<ref>Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 447</ref>.
 
Cùng năm, Dự Châu có nạn đói, Trần Khánh Chi mở kho phát lương cho nạn dân, khiến cho đại bộ phận nạn dân vượt qua được nạn đói. Trăm họ Dự Châu lấy Lý Thăng đứng đầu, dâng biểu xin lập bia ca tụng công đức của Trần Khánh Chi, Lương Vũ Đế phê chuẩn.
 
==Qua đời==
Tháng 10 năm 539, Trần Khánh Chi qua đời, hưởng thọ 56 tuổi. [[Lương Vũ Đế]] truy tặng ông làm Tán kị thường thị, Tả vệ tướng quân, một bộ nhạc "Cổ Xuy", thụy hiệu là "Vũ", còn xuống chiếu lệnh cho quận Nghĩa Hưng phái 500 người đến làm việc trong lễ tang của ông.
 
Con trưởng của Trần Khánh Chi là Trần Chiêu nối nghiệp.
 
Trần Khánh Chi tính tình cung kính cẩn thận, mỗi lần nhận chiếu, đều tắm rửa gội đầu rồi mới bái thụ, sinh hoạt tiết kiệm giản dị, chỉ mặc áo trắng, mà cũng không thích âm nhạc. Ông tuy thân là võ tướng mà bắn tên không xuyên qua một lần vải, cưỡi ngựa cũng không giỏi, nhưng khéo phủ dụ sĩ tốt, có thể khiến bộ hạ vì ông mà tận lực đến chết. Trần Khánh Chi xuất thân từ hàn môn, vào thời nhà Lương có thể đạt được thành tựu như vậy là vô cùng hiếm có.
 
==Xem thêm==
* [[Lương Vũ Đế]]
* [[Bắc Ngụy]]
* [[Hầu Cảnh]]
* [[Nguyên Hạo]]
* [[Chiến tranh Lương-Bắc Ngụy, 528-529]]
 
==Tham khảo==
{{Thamtham khảo}}
* [[Lương thư]]
* [[Nam sử]]
* [[Tư trị thông giám]]
* Thẩm Khởi Vĩ (2007), ''Kể chuyện Lưỡng Tấn Nam Bắc triều'', Nhà xuất bản Đà Nẵng
 
==Chú thích==
{{Tham khảo}}
 
==Ghi chú==
[[Thể loại:Sinh năm 484]]
{{notelist}}
[[Thể loại:Mất năm 539]]
[[Thể loại:Tướng nhà Lương]]
[[Thể loại:Năm mất không rõ]]
[[Thể loại:Tướng lĩnh từ Giang Tô]]