Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Danh sách nhân vật trong Thư kiếm ân cừu lục”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 141:
'''Hốt Luân Tứ Hổ''' (忽倫四虎) là bốn anh em sinh tư họ Hốt Luân, tên là Đại Hổ, Nhị Hổ, Tam Hổ và Tứ Hổ, là người Ninh Cổ Tháp ở Liêu Đông. Khi mẫu thân bốn người hạ sinh bốn đứa con khổng lồ này, bà cực nhọc quá độ, gắng gượng chống chọi đến khi sinh đứa thứ tư là Hốt Luân Tứ Hổ mới chết vì mất máu quá nhiều. Phụ thân là một người thợ săn nghèo khó, khi vợ chết thì không biết lấy đâu ra sữa để nuôi bốn đứa con. Ông đang phiền não thì nghe thấy trong rừng có tiếng hổ gầm, thì ra một con hổ cái đã mắc vào bẫy thú. Ông và bạn bè ra bắt con hổ cái, thấy bên cạnh còn có ba con hổ nhỏ mới sinh ra, bèn nảy ra ý định giết hổ con, nuôi hổ mẹ, mỗi ngày săn mấy con thú để lấy sữa hổ nuôi bốn đứa con của mình. Vì thế bốn huynh đệ này từ nhỏ đã có sức lực như hùm; khi lớn lên thì có thân hình to lớn, thần lực kinh người, chỉ có điều hơi đần độn. Khi đi săn bốn người không cần dùng khí giới, hễ nhìn thấy dã thú là túm lấy cổ đập vào núi đá, thú nào cũng chết ngay. Bốn người này ăn không biết no, săn bắn bao nhiêu cũng không thỏa mãn cái bụng được.
 
Một hôm Triệu Huệ đi săn ở núi Trường Bạch thấy bốn người tướng mạo khác thường bèn nhận về làm thân binh, ngày nào cũng cho ăn uống thoả thích. Lần này hắn bảo họ đến đây cùng với sứ giả Hoa Nhĩ Đạt đưa tối hậu thư cho Mộc Trác Luân rằng một là phải đầu hàng ngay lập tức, hai là ngay hôm sau sẽ quyết chiến, cốt ý là biểu diễn oai phong cho người Hồi khiếp sợ. Nghe lời thư phách lối của Triệu Huệ và sự ngạo mạn của sứ giả nên định đuổi sứ giả về nhưng hắn đòi một là trả lời xem chiến hay hàng hai là chọn một người của Hồi tộc tới gặp Triệu Huệ và hắn đã chọn Hương Hương công chúa. Hắn còn sai Hốt Luân Tứ Hổ ra thi triển thần uy. Đại Hổ hai tay ôm lấy cây bạch dương đang cột một con lạc đà, vận sức lắc mạnh mấy cái rồi quát lên một tiếng, cây bạch dương liền lập tức bị nhổ bật rễ lên, rồi quăng xuống đất. Mọi người thấy thần lực của hắn như vậy, ai cũng hoảng sợ. Hắn lại giật một cái, bứt đứt sợi dây cương của con lạc đà rồi đá vào mông nó một phát. Con lạc đà bị đau phóng thẳng tới phía trước. Bình thường thì lạc đà đi chậm rãi, nhưng khi cần nó còn chạy nhanh hơn ngựa nữa.
 
== Thiết Đảm Trang ==