Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hạc cầm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
clean up, general fixes using AWB
Dòng 10:
 
===Đông phương===
Ở [[Châu Á]], Cổ đại Trung Hoa có [[:en:konghou|không hầu]], nhạc cụ tương tự như hạc cầm. Không hầu có lẽ thất truyền vào thế kỷ 15 trở đi (thời [[nhà Minh]]) rồi lại hồi sinh vào [[thế kỷ 20]] qua dạng cây đàn hạc đôi; phiên bản hiện đại của nhạc cụ nay không giống với cổ vật mà lại có nhiều điểm tương đồng với đàn hạc hòa nhạc phương Tây. Theo khảo cứu, thì đàn không hầu tính đến nay đã hơn 2000 năm lịch sử nhưng ngoài giàn nhạc cung đình, loại đàn không phổ biến trong dân gian.
 
Đàn không hầu ngày xưa có hai dạng: đàn nằm và đàn đứng, lắp hai hàng dây, mỗi hàng 36 dây, mỗi dây đều do trụ hình chữ nhật đỡ trên hộp đàn. Do hai hàng dây đàn đồng âm với nhau, khi gảy bản nhạc có [[giai điệu]] nhanh và âm rộng, dễ đánh vì có thể dùng cả hai tay. Hơn nữa không hầu có thể dùng dạo và đệm nhạc trong tầm âm vừa, một ưu điểm mà các loại nhạc cụ khác khó sánh bằng. Âm sắc không hầu và đàn hạc phương Tây hoàn toàn khác nhau.
Dòng 19:
*Wagonghu (hangul: 와공후; hanja: 臥箜篌; "ngọa không hầu" tức "đàn hạc nằm").
 
Ở [[Nhật Bản]] thì có ''kudaragoto'' (百済琴/くだらごと; âm Hán Việt: "Bách Tề cầm"), còn được gọi là ''kugo'' (箜篌/くご; "không hầu"). Đàn này là nhạc cụ tấu trong ''Tōgaku'' ("Đường nhạc" tức "nhạc nhà Đường") thời kỳ Nara. Đến [[thế kỷ thứ 10]] thì thất truyền. Sau này ''kugo'' lại được hồi sinh. [[:en:Tomoko Sugawara|Sugawara Tomoko]] dùng ''kugo'' hòa tấu với nghệ sĩ Bill Campbell. Bà được đề cử Giải thưởng âm nhạc độc lập cho album năm 2010 dưới tên ''Along the Silk Road'' gồm các tác phẩm truyền thống và mới được viết cho ''kugo''. Nhạc sĩ Mamoru Fujieda thì có soạn riêng những tác phẩm cho ''kugo''.
 
Người Altai ở [[Mông Cổ]] có một loại đàn hạc tương tự, gọi là hạc cầm Altai. Thiết kế đàn dùng đầu con [[sơn dương]] sừng cong, thân đàn nằm ngang, đàn nhỏ có 6 dây, đàn lớn có 14 dây. Dây đàn nối từ khoảng giữa sừng sơn dương xuống thân.
Dòng 28:
Đàn hạc là đàn gảy. Đàn hạc thường xuất hiện trong dàn nhạc giao hưởng hoặc đệm cho hát trong nhạc thính phòng. Giá đàn hạc rất đắt. Để chế tác được một cây đàn hạc đòi hỏi rất nhiều công phu mới chế tác được. Theo [[Thần thoại Hy Lạp]], đàn hạc được tạo ra khi dùng ruột bò tạo thành dây trên khung gỗ.
 
Hạc cầm thì có nhiều kiểu, kích cỡ và khối lượng khác nhau, nhưng có 3 loại chính: loại hộp, loại uốn cong và loại dây. Hạc cầm cao từ 60  cm tới 180  cm, có từ 22 tới 47 sợi dây đàn. Kiểu nhỏ thì bạn có thể đặt trên đùi trong khi chơi, còn kiểu lớn phải đặt dưới đất. Dây đàn của hạc cầm được làm riêng biệt bằng dây [[gân]], [[kẽm]], [[ni lông]] hay trộn lẫn với nhau.
 
Tiếng Hạc cầm giống với tiếng [[ghi-ta|guitar]], nhưng âm sắc của giai điệu đa dạng và mềm mại hơn. Các nghệ sĩ thường kết hợp hạc cầm với sáo. Để học được, ngoài năng khiếu âm nhạc và lòng say mê, còn cần phải có người dài (thân cao), cánh tay dài, ngón tay khỏe, thịt tay chắc (dùng thịt đầu ngón tay để bấm, không phải dùng móng như guitar).