Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nê Lê”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa chữ Hán |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 1:
'''Nê Lê''' ([[chữ Hán]]: 泥黎) là tên một địa danh cổ, được nhiều học giả xác định là ở vùng [[Đồ Sơn]] ([[Việt Nam]]) ngày nay. Địa danh này được ghi nhận là nơi đầu tiên truyền bá [[đạo Phật]] vào Việt Nam, vào khoảng thế kỷ thứ III [[trước Công Nguyên]], tương truyền các tăng sĩ Ấn Độ đi truyền giáo đã xây dựng một bảo tháp theo phong cách thời [[Asoka]] tại đây.
Hàng 10 ⟶ 7:
==Mô tả==
Theo tài liệu [[Giao Châu ký (Lưu Hân Kỳ)|Giao Châu ký]] (交州記, thế kỷ IV) của [[Lưu Hân Kỳ]] (劉欣期) thời [[Đông Tấn]], thì "''...Thành Nê Lê ở phía nam huyện Định An, cách sông bảy dặm, tháp và giảng đường do vua [[A-dục vương|A-dục]] xây dựng vẫn còn. Những người đốn hái củi gọi là Kim tượng.''"<ref>Phiên âm Hán Việt: "''Nê Lê thành tại Định An huyện, Đông Nam cách thủy thất lý, A-dục
▲"Thủy kinh chú"(5) quyển 37 tờ 6b4 - 6 của Lệ Đạo Nguyên viết: "Bến đò Quan Tắc xuất phát từ đó, song nó từ phía đông huyện đi qua huyện An Định và Trường Giang của Bắc Đái. Trong sông, có nơi vua Việt vương đúc thuyền đồng. Khi nước triều rút, người ta còn thấy dấu vết. Sông lại chảy về phía đông, cách sông có thành NêLê, người ta bảo là do "vua A - Dục dựng" (Độ Định huyện Bắc Đái Trường Giang. Giang trung hữu Việt Vương sở đào đồng thuyền, triều thủy thối thời, nhân hữu kiến chi dã. Kỳ thủy hựu đông lưu, cách thủy hữu NêLê thành, ngôn A - Dục vương sở trúc dã).
Sách
==Vị trí trong lịch sử Phật giáo Việt Nam==
Căn cứ vào các ghi chép của các tài liệu cổ chữ Hán, các nhà nghiên cứu khẳng định có sự tồn tại của thành Nê Lê và tháp Asoka tại khu vực Đồ Sơn ngày nay. Sách [[Thiền uyển tập anh]] có chép truyện Quốc sư [[Thông Biện]] trả lời [[Ỷ Lan|Phù Thánh Linh Nhân hoàng thái hậu]], dẫn theo "Đàm Thiên pháp sư truyện" trong [[Tục cao tăng truyện]]: "''Một phương Giao Châu, đường thông [[Thiên Trúc]], Phật pháp lúc mới tới, thì [[Giang Đông]] chưa có, mà [[Luy Lâu]] lại dựng chùa hơn 20 ngôi, độ tăng hơn 500 người, dịch kinh 15 quyển, vì nó có trước vậy.''",<ref>''[[Thiền uyển tập anh]]'', [[Lê Mạnh Thát]] dịch. Quyển Thượng, truyện Quốc sư Thông Biện.</ref> được các nhà nghiên cứu xem như chứng cứ lịch sử cho thấy Phật giáo đã được truyền bá vào Việt Nam từ rất sớm.
<!--
Sách "Sử học bị khảo" của Đặng Xuân Bảng ghi rằng: "Câu Lậu giáp sông, nước sông đối với (?) An Định chảy vào sông Uất" thì An Định ở phía đông Câu Lậu - đất gần biển mà nước chảy vào sông Uất". Trong "Từ điển bách khoa địa danh Hải Phòng" ghi rằng đất Câu Lậu là một phần đất Tiên Lãng, Hải Phòng ngày nay, còn khu vực Đồ Sơn về địa lý là mảnh đất cuối cùng nhô ra biển Đông ở phia đông nam mang tên Hải Tần(7) từ thời Hán (thời bà Lê Chân đến đây lập ra An Biên trang).
Trong bài minh văn trên chuông chùa Vân Bản Đồ Sơn có đoạn: "Khổ hạnh tăng Hướng Tâm cư sĩ Đại Ô, bổ trợ Báo Thiên đổ, Cổ Xuyên đổ, Đồ Sơn đổ, Xá Lị đổ, Đào, Kênh nhị sở vi hữu công…", được GS Nguyễn Tá Nhí – Viện Hán Nôm và đệ tam Pháp chủ Phổ Tuệ giúp đỡ phỏng dịch như sau: "Nhà sư Hướng Tâm và cư sĩ Đại Ô, hai người có công tu bổ tháp Báo Thiên (kinh đô Thăng Long), tháp Cổ Châu (ở chùa Cổ Châu - hay còn gọi là chùa Dâu, Bắc Ninh), tháp Đồ Sơn (tháp Tường Long, Đồ Sơn), tháp Xá Lị(7a) và hai nơi Kênh, Đào". Cũng theo GS Nguyễn Tá Nhí: Ba tháp trong bài minh là ba nổi tiếng thời Lý là: tháp Báo Thiên; tháp Cổ Châu; tháp Đồ Sơn, chúng ta đều biết, nhưng tháp Xá Lị của Đức Phật Thế Tôn, xuất hiện trong bài minh văn cổ như chuông chùa Vân Bản là điều hiếm thấy trong lịch sử Phật giáo Việt Nam.
Trong "Đồ Sơn bát vịnh(8)" là 8 bài thơ cổ của tác giả Hoàng Xuân Hoàn, người Đồ Sơn có viết về vua Asoka đã từng đến Đồ Sơn xây tháp Phật giáo và vào thời điểm đó ngôi tháp đã đổ rồi: -->
==Chú thích==
{{tham khảo}}
|