Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cam Ninh”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 37:
Năm [[214]], Tôn Quyền tấn công Kinh châu trong tay [[Quan Vũ]], sai [[Lỗ Túc]] ra đối trận với Quan Vũ. Cam Ninh được lệnh mang quân tiếp viện cho Lỗ Túc. Lúc đó Quan Vũ có 3 vạn quân, khí thế rất mạnh, dự định vượt sông sang giao chiến. Quân Ngô ít hơn, Lỗ Túc hội các tướng bàn bạc. Cam Ninh có trong tay 300 quân, ông xin thêm 500 quân và thề sẽ chặn được Quan Vũ nếu Quan Vũ qua sông.
Lỗ Túc cấp cho Cam Ninh thêm 1000 quân. Ông hành quân ngày đêm tới bờ sông, phát quân canh phòng. Vũ nghe tin, thôi không vượt sông nữa mà dựng trại gỗ đóng quân. Nhân đó ngày nay tên xứ ấy là khe Quan Vũ.<ref>Trịnh Phúc Điền, Khả Vĩnh Quyết, Dương Hiệu Xuân, sách đã dẫn, tr 802</ref> Tôn Quyền khen ngợi Cam Ninh, phong ông làm Thái thú Tây Lăng, thống lĩnh 2 huyện Dương Tân và Hạ Trĩ. Sau đó nhờ lập công ở huyện Hoàn, ông được phong làm Thiết trung tướng quân.
[[Tào Tháo]] tiến đánh Nhu Tu, phao tin có 40 vạn quân bộ. Tôn Quyền mang 7 vạn quân ra địch, sai Cam Ninh mang 3000 quân làm tiên phong. Tôn Quyền lệnh cho Cam Ninh nhân lúc quân Tào mới đến hãy cướp trại để giảm nhuệ khí địch. Cam Ninh chọn ra 100 quân tinh nhuệ, đến canh hai lặng lẽ kéo đến trại Tào, nhổ hết cọc rào xông vào chém giết. Quân Tào hoảng loạn chạy xuôi ngược. Cam Ninh loạn đả một trận rồi lui về, 100 quân sĩ còn nguyên vẹn không ai bị chết hay bị thương<ref>Trịnh Phúc Điền, Khả Vĩnh Quyết, Dương Hiệu Xuân, sách đã dẫn, tr 803</ref>. Tôn Quyền rất mừng, cấp cho ông thêm 2000 binh sĩ.
[[Tam quốc diễn nghĩa|''Tam Quốc diễn nghĩa'']] có thơ khen Cam Ninh rằng:<blockquote>"''Vang lừng tiếng trống trước Tào dinh''
"[[Tam quốc diễn nghĩa|Tam Quốc diễn nghĩa]]" có thơ khen Cam Ninh rằng:<blockquote>"''Vang lừng tiếng trống trước Tào dinh,''</blockquote><blockquote>''Sát khí ầm ầm giặc thất kinh,''</blockquote><blockquote>''Trăm kỵ tung hoành ai địch nổi?''</blockquote><blockquote>''Anh hùng đồn đậy tiếng Cam Ninh''".</blockquote>Cam Ninh yêu sĩ tốt, quân dưới quyền ông toàn người khỏe mạnh. Năm [[215]], [[Tôn Quyền]] đi đánh Hợp Phì, quân Ngô bị bệnh dịch hoành hành, nhiều người không thể chiến đấu. Chỉ còn Cam Ninh cùng [[Tưởng Khâm]], [[Lã Mông]], [[Lăng Thống]] và hơn 1000 quân khỏe mạnh bảo vệ Tôn Quyền. Tướng Tào là [[Trương Liêu]] bèn mang quân đánh úp. Cam Ninh và Lăng Thống liều chết bảo vệ được Tôn Quyền.▼
''Sát khí ầm ầm giặc thất kinh''
''Trăm kỵ tung hoành ai địch nổi?''
▲
Cam Ninh khi theo Hoàng Tổ đã bắn chết Lăng Tháo cha của Lăng Thống. Do đó Lăng Thống rất thù ông. Tôn Quyền bèn sai ông mang quân ra đóng ở Bán châu. Sau này không rõ Cam Ninh mất năm nào. Tôn Quyền vô cùng thương tiếc ông.
== Trong Tam Quốc diễn nghĩa ==
Chân dung Cam Ninh [[La Quán Trung]] mô tả trong tiểu thuyết [[Tam Quốc diễn nghĩa|''Tam Quốc diễn nghĩa'']] là viên tướng dũng mãnh và nghĩa hiệp. Trong tác phẩm, ông đã giải được mối thù với Lăng Thống bằng cách cứu Thống thoát chết một lần, do đó hai người hòa giải.
Cái chết của Cam Ninh được Tam Quốc diễn nghĩa kể trong [[trận Di Lăng]] năm [[222]]. Ông bị tướng người Phiên dưới quyền [[Lưu Bị]] là [[Sa Ma Kha]] giết tại trận khi đang mang bệnh. Sau khi ông chết, một đàn quạ bay đến đậu phủ kín thi thể ông.
|