Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử Cuba”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 247:
[[Chiếm đóng Cuba lần thứ hai]] hay Bình định Cuba là một hoạt động quân sự lớn của Hoa Kỳ bắt đầu vào tháng 9 năm 1906. Sau khi chế độ của Tổng thống Palma sụp đổ, Tổng thống Hoa Kỳ Roosevelt đã ra lệnh xâm lược và thiết lập một cuộc chiếm đóng sẽ tiếp diễn trong gần bốn năm. Mục tiêu đã nêu của chiến dịch là ngăn chặn giao tranh giữa người Cuba, bảo vệ lợi ích kinh tế Bắc Mỹ và tổ chức bầu cử tự do. Năm 1906, đại diện của Hoa Kỳ [[William Howard Taft]], đặc biệt là với đường lối ngoại giao cá nhân của [[Frederick Funston]] đã thương lượng để chấm dứt cuộc nổi dậy thành công do vị tướng trẻ [[Enrique Loynaz del Castillo]] lãnh đạo,<ref>{{chú thích web|url=http://www.spanamwar.com/delcastillo.htm|title=A Biography of General Enrique Loynaz del Castillo|publisher=Spanamwar.com|access-date=ngày 2 tháng 11 năm 2007|archive-url=https://web.archive.org/web/20071108023135/http://www.spanamwar.com/delcastillo.htm|archive-date=ngày 8 tháng 11 năm 2007|url-status=live}}</ref> người đã phục vụ dưới quyền Antonio Maceo trong cuộc chiến tranh giành độc lập cuối cùng. Estrada Palma từ chức và Thống đốc Hoa Kỳ [[Charles Magoon]] nắm quyền kiểm soát tạm thời cho đến năm 1909.<ref>{{chú thích web|url=http://library.thinkquest.org/18355/charles_magoon.html|title=Charles Magoon (1861–1920)|publisher=Library.thinkquest.org|access-date=ngày 2 tháng 11 năm 2007|archive-url=https://web.archive.org/web/20071016191346/http://library.thinkquest.org/18355/charles_magoon.html|archive-date=ngày 16 tháng 10 năm 2007|url-status=dead}}</ref> Trong thời kỳ này, Agustín Martín Veloz và Francisco (Paquito) Rosales đã thành lập [[Đảng Dân chủ Xã hội (Cuba)|Đảng Cộng sản Cuba]] ở khu vực Manzanillo.<ref>{{chú thích web|url=http://www.cnctv.cubasi.cu/manzanillo.php|title=Manzanillo|publisher=CNCTV.cu|access-date=ngày 2 tháng 11 năm 2007|archive-url=https://web.archive.org/web/20071114060037/http://www.cnctv.cubasi.cu/manzanillo.php|archive-date=ngày 14 tháng 11 năm 2007|url-status=dead}}</ref> Sau cuộc bầu cử [[José Miguel Gómez]] vào tháng 11 năm 1908, Cuba được coi là đủ ổn định để cho phép Mỹ rút quân. Việc rút quân hoàn thành vào tháng 2 năm 1909.
 
Trong ba thập kỷ, đất nước được lãnh đạo bởi [[Danh sách nguyên thủ quốc gia Cuba|các nhà lãnh đạo Cuộc chiến tranh giành độc lập]]. Sau khi được bầu, tất cả họ đều không phục vụ quá hai nhiệm kỳ hiến pháp. Tổng thống Cuba kế nhiemnhiệm gồm có: [[José Miguel Gómez]] (1908–1912); [[Mario García Menocal]] (1913–1920); [[Alfredo Zayas]] (1921–25) và [[Gerardo Machado]] (1925–1933).<ref>{{chú thích web|url=http://www.latinamericanstudies.org/zayas-bio.htm|title=Alfredo Zayas|publisher=Latin American Studies|access-date=ngày 2 tháng 11 năm 2007|archive-url=https://web.archive.org/web/20071009032359/http://www.latinamericanstudies.org/zayas-bio.htm|archive-date=ngày 9 tháng 10 năm 2007|url-status=live}}</ref>
 
Dưới thời Gómez Đảng Tự do, sự tham gia của người Cuba gốc Phi trong tiến trình chính trị đã bị hạn chế khi [[Partido Independiente de Color]] bị đặt ngoài vòng pháp luật và bị đàn áp đẫm máu vào năm 1912 khi quân đội Mỹ quay trở lại đất nước để bảo vệ các đồn điền mía đường.<ref>Richard Gott, ''Cuba: A New History'', pp. 123–24.</ref> Người kế nhiệm Gómez là Mario Menocal của Đảng Bảo thủ, là một cựu quản lý của Tập đoàn đường Mỹ Cuba. Trong nhiệm kỳ tổng thống của ông ta, thu nhập từ đường tăng mạnh.<ref>Louis A. Pérez, Jr., ''Intervention, Revolution, and Politics in Cuba'', 1913–1921, p. 4.</ref> Menocal tái đắc cử vào năm 1916 đã vấp phải cuộc nổi dậy vũ trang của Gómez và các đảng viên Đảng Tự do khác (lịch sử gọi là "Chiến tranh Chambelona"), khiến Hoa Kỳ gửi Thủy quân lục chiến đến Cuba một lần nữa để bảo vệ lợi ích của Mỹ. Gómez bị đánh bại, bị bắt và cuộc nổi dậy bị dập tắt.<ref>Richard Gott, ''Cuba: A New History'', pp. 127–28.</ref>