Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Norodom Ranariddh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 69:
 
Năm 1962, Ranariddh đăng ký vào trường luật của Đại học Provence (nay thuộc [[Đại học Aix-Marseille]]). Ông lấy bằng cử nhân và thạc sĩ lần lượt vào năm 1968 và 1969, chuyên về [[luật công]].<ref>Mehta (2001), p. 19</ref> Sau khi nhận bằng thạc sĩ, Ranariddh đã tham gia kỳ thi kiểm tra chất lượng tiến sĩ vào năm 1969. Ông trở lại Campuchia vào tháng 1 năm 1970, và làm thư ký tại [[Bộ Nội vụ (Campuchia) | Bộ Nội vụ]] trong một thời gian ngắn.<ref>Mehta (2001), p. 28</ref> Khi [[Lon Nol]] dảo chính thành công lật đổ Sihanouk vào tháng 3 năm 1970, Ranariddh bị mất việc và trốn vào rừng, nơi ông là cộng sự thân cận của các nhà lãnh đạo kháng chiến.<ref>Mehta (2001), p. 37</ref>
Năm 1971, Ranariddh cùng với một số thành viên của gia đình hoàng gia bị bắt và bị giam sáu tháng trước khi được thả. Năm sau, ông bị bắt lại và bị giam thêm ba tháng nữa.<ref>Mehta (2001), p. 39</ref> Năm 1973, Ranariddh trở lại Đại học Provence,<ref>Mehta (2001), p. 42</ref> nơi ông hoàn thành chương trình nghiên cứu tiến sĩ của mình vào năm 1975.<ref name="Mehta2001-p.48">Mehta (2001), pp. 48–49</ref> Từ năm 1976 đến năm 1979, ông làm nghiên cứu tại [[Centre national de la recherche scientifique|CNRS]],<ref name="Narong204">Narong (2005), p. 204</ref> and was awarded a diploma of higher studies in air transport.<ref>Mehta (2001), p. 194</ref> Năm 1979 Ranariddh quay trở lại Đại học Provence và được phong phó giáo sư,<ref name="Mehta2001-p.66">Mehta (2001), p. 66</ref> giảng dạy [[luật hiến pháp]] và [[xã hội học chính trị]].<ref>Norodom (2014), p. 11</ref>
 
==Sự nghiệp==
Ông là cựu chủ tịch của đảng chính trị [[Funcinpec]], và đã bị khai trừ khỏi đảng này thông qua một cuộc bỏ phiếu của đảng Funcinpec ngày 18 tháng 10 năm 2006. Ông là thủ tướng thứ nhất của Campuchia ([[Hun Sen]] là thủ tướng thứ hai) của Campuchia từ tháng 9 năm [[1993]], khi chế độ quân chủ được phục hồi cho đến tháng 7 năm [[1997]], khi bị Hun Sen hất cẳng. Sau thời gian sống lưu vong ở nhiều nước, ông trở về Campuchia và trở thành chủ tịch [[Quốc hội Campuchia]]. Khi quốc vương Norodom Sihanouk thoái vị tháng 10 năm [[2004]], nhiều người cho rằng Ranariddh sẽ là ứng cử viên cho vị trí tân quốc vương do sự nổi tiếng của ông. Nhưng ông lại tuyên bố không muốn vị trí này. Cuối tháng đó, ông là một thành viên trong một Hội đồng Tôn vương 9 thành viên đã bầu chọn [[Norodom Sihamoni]] làm tân vương.