Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Norodom Ranariddh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 78:
Năm 1971, Ranariddh cùng với một số thành viên của gia đình hoàng gia bị bắt và bị giam 6 tháng trước khi được thả. Năm sau, ông bị bắt lại và bị giam thêm 3 tháng nữa.<ref>Mehta (2001), p. 39</ref> Năm 1973, Ranariddh trở lại Đại học Provence,<ref>Mehta (2001), p. 42</ref> nơi ông hoàn thành chương trình nghiên cứu tiến sĩ của mình vào năm 1975.<ref name="Mehta2001-p.48">Mehta (2001), pp. 48–49</ref> Từ năm 1976 đến năm 1979, ông làm nghiên cứu tại [[Trung tâm Nghiên cứu Khoa học Quốc gia Pháp|CNRS]],<ref name="Narong204">Narong (2005), p. 204</ref> và đã được cấp bằng tốt nghiệp nghiên cứu cao hơn về vận tải hàng không.<ref>Mehta (2001), p. 194</ref> Năm 1979 Ranariddh quay trở lại Đại học Provence và được phong phó giáo sư,<ref name="Mehta2001-p.66">Mehta (2001), p. 66</ref> giảng dạy [[luật hiến pháp]] và [[xã hội học chính trị]].<ref>Norodom (2014), p. 11</ref>
 
==Sự nghiệp chính trị==
===Những năm đầu trong đảng FUNCINPEC===
 
Khi Sihanouk thành lập FUNCINPEC vào năm 1981, Ranariddh đã từ chối lời đề nghị tham gia đảng của vua cha vì ông không đồng ý với sự liên kết của tổ chức này với [[Khmer Đỏ]].<ref name="Mehta2001-p.66"/> Vào tháng 6 năm 1983, Sihanouk thúc giục Ranariddh từ bỏ công việc giảng dạy của mình ở Pháp và gia nhập FUNCINPEC, và lần này ông đã đồng ý.<ref name="Mehta2001-p.66"/> Ranariddh được chỉ định làm đại diện cá nhân cho Sihanouk, và chuyển đến [[Bangkok]], [[Thái Lan]],<ref>Mehta (2001), p. 67</ref> nơi ông phụ trách các hoạt động ngoại giao và chính trị của đảng này ở châu Á. Vào tháng 3 năm 1985, Ranariddh được bổ nhiệm làm tổng thanh tra của {{ill|Armee Nationale Sihanoukiste|ru|Национальная армия сианукистов}} (ANS), lực lượng vũ trang của FUNCINPEC,<ref name="Narong204"/> và vào tháng 1 năm 1986 trở thành Tổng tư lệnh và Tham mưu trưởng ANS.<ref>Mehta (2001), p. 184</ref>
 
Ranariddh trở thành tổng thư ký của FUNCINPEC vào tháng 8 năm 1989, khi Sihanouk từ chức chủ tịch đảng. <ref name="Narong204"/> Ngày 10 tháng 9 năm 1990, Ranariddh gia nhập Hội đồng Quốc gia Tối cao Campuchia.<ref>Widyono (2008), pp. 34–35</ref> Ranariddh trở thành tổng thư ký của Khi [[Hiệp định Hòa bình Paris 1991]] được ký kết vào tháng 10 năm đó, chính thức kết thúc [[chiến tranh Campuchia-Việt Nam]], Ranariddh là một trong những người ký kết SNC FUNCINPEC vào tháng 8 năm 1989, khi Sihanouk thôi chức chủ tịch đảng. <ref> Mehta (2001), tr. 82 </ref> Ngày 10 tháng 9 năm 1990, Ranariddh gia nhập Hội đồng Quốc gia Tối cao Campuchia.<ref name="Narong204"/> Vào tháng 2 năm 1992, ông được bầu vào chức vụ chủ tịch của FUNCINPEC.<ref name="Widyono 2008, p. 154">Widyono (2008), p. 154</ref>
 
===Các cuộc bầu cử năm 1993===
{{Main|Tổng tuyển cử Campuchia 1993}}
Khi [[Cơ quan chuyển tiếp Liên Hiệp Quốc tại Campuchia]] (UNTAC) - một cơ quan hành chính song song với SNC - được thành lập vào tháng 2 năm 1992, Ranariddh được bổ nhiệm làm một trong những thành viên hội đồng của nó. Ông đã dành thời gian đi du lịch giữa Bangkok và Phnom Penh, và trong khi ở Phnom Penh, đã dẫn đầu các nỗ lực mở văn phòng đảng FUNCINPEC trên khắp Campuchia.<ref name="Mehta88">Mehta (2001), p. 88</ref> Đồng thời, FUNCINPEC bắt đầu chỉ trích Đảng Nhân dân cầm quyền,<ref>Mehta (2001), p. 87</ref> và đã bị trả đũa bằng các cuộc tấn công bạo lực của cảnh sát nhằm vào các quan chức FUNCINPEC cấp thấp.<ref name="Mehta88"/><ref>Widyono (2008), p. 117</ref>
 
Các cuộc tấn công đã khiến các trợ lý thân cận của Ranariddh, Norodom Sirivudh và [[Sam Rainsy]], khuyên ông không nên đăng ký đảng tham gia cuộc tổng tuyển cử năm 1993. Tuy nhiên, người phụ trách đầu bếp cho UNTAC, [[Yasushi Akashi]], đã khuyến khích Ranariddh tranh cử. Được thuyết phục bởi Akashi,<ref>Mehta (2001), p. 91</ref> ông đăng ký đảng và chiến dịch bầu cử bắt đầu vào tháng 4 năm 1993. Ranariddh, cũng như các quan chức FUNCINPEC khác, mặc áo phông có hình ảnh Sihanouk trên đường vận động tranh cử. Trên danh nghĩa, điều này tuân thủ quy tắc bầu cử của chính quyền UNTAC là không sử dụng tên của Sihanouk trong chiến dịch tranh cử,<ref>Mehta (2001), p. 92</ref> Sihanouk lúc đó là người đứng đầu trung lập về mặt chính trị của SNC.<ref>Widyono (2008), p. 41</ref> Bầu cử diễn ra vào tháng 5 năm 1993;<ref>Widyono (2008), p. 119</ref> FUNCINPEC nhật được 45 phần trăm phiếu bầu hợp lệ, giành được 58/120 ghế trong Quốc hội.<ref>Widyono (2008), p. 127</ref> Đảng Nhân dân từ chối công nhận kết quả bầu cử và khiếu nại có [[gian lận bầu cử]].<ref name="Peou174">Peou (2000), pp. 174–75</ref>
 
Vào ngày 3 tháng 6 năm 1993, các nhà lãnh đạo Đảng Nhân dân [[Chea Sim]] và Hun Sen đã gặp Sihanouk và thuyết phục ông đứng đầu một chính phủ lâm thời với Đảng Nhân dân và FUNCINPEC với tư cách là đối tác liên minh chung.<ref>Widyono (2008), p. 124</ref> Ranariddh, người đã không được hỏi ý kiến, bày tỏ sự ngạc nhiên. Đồng thời, Hoa Kỳ và Trung Quốc phản đối kế hoạch này, khiến Sihanouk phải hủy bỏ quyết định của mình vào ngày hôm sau.<ref>Widyono (2008), p. 125</ref> Ngày 10 tháng 6 năm 1993, các nhà lãnh đạo Đảng Nhân dân do Tướng Sin Song và Chakrapong chỉ huy đe dọa ly khai tám tỉnh miền Đông khỏi Campuchia.<ref>Mehta (2013), p. 238</ref> Ranariddh lo sợ một cuộc nội chiến với CPP, <ref name="Peou174"/> có quân đội lớn hơn nhiều so với ANS. <ref>Peou (2000), p. 215</ref>
 
Theo đó, ông chấp nhận ý tưởng FUNCINPEC hợp tác với Đảng Nhân dân, <ref>Mehta (2001), p. 102</ref> và cả hai bên đã đồng ý bố trí thủ tướng kép trong chính phủ mới. <ref>Mehta (2001), p. 104</ref> Vào ngày 14 tháng 6, Ranariddh chủ trì một cuộc họp quốc hội, đưa Sihanouk làm Nguyên thủ quốc gia, với Hun Sen và Ranariddh làm đồng Thủ tướng trong chính phủ lâm thời. <ref>Widyono (2008), p. 129</ref> Một hiến pháp mới đã được soạn thảo trong ba tháng tiếp theo và được thông qua vào đầu tháng 9. Vào ngày 24 tháng 9 năm 1993, Sihanouk từ chức nguyên thủ quốc gia và được phục hồi làm Quốc vương Campuchia. Trong chính phủ mới, Ranariddh và Hun Sen lần lượt được bổ nhiệm làm Thủ tướng thứ nhất và Thủ tướng thứ hai.<ref>Summers (2003), pp. 232–33</ref>
 
Ông là cựu chủ tịch của đảng chính trị [[Funcinpec]], và đã bị khai trừ khỏi đảng này thông qua một cuộc bỏ phiếu của đảng Funcinpec ngày 18 tháng 10 năm 2006. Ông là thủ tướng thứ nhất của Campuchia ([[Hun Sen]] là thủ tướng thứ hai) của Campuchia từ tháng 9 năm [[1993]], khi chế độ quân chủ được phục hồi cho đến tháng 7 năm [[1997]], khi bị Hun Sen hất cẳng. Sau thời gian sống lưu vong ở nhiều nước, ông trở về Campuchia và trở thành chủ tịch [[Quốc hội Campuchia]]. Khi quốc vương Norodom Sihanouk thoái vị tháng 10 năm [[2004]], nhiều người cho rằng Ranariddh sẽ là ứng cử viên cho vị trí tân quốc vương do sự nổi tiếng của ông. Nhưng ông lại tuyên bố không muốn vị trí này. Cuối tháng đó, ông là một thành viên trong một Hội đồng Tôn vương 9 thành viên đã bầu chọn [[Norodom Sihamoni]] làm tân vương.